Chương 007: Hàng xóm quái dị 07
Gió lay động bóng cây, sau khi tạm dừng ngắn ngủi, hàng xóm tiếp tục đi về nhà.
Dưới ánh đèn đường u ám, Úc Bạch lộ vẻ ngoài ý muốn, Lệ Nam Kiêu như có điều suy nghĩ nhìn bóng lưng rời đi kia.
Nghiêm Cảnh thì cẩn thận từng li từng tí từ phía sau chú cảnh sát di chuyển ra thăm dò nhìn xung quanh.
"Trông thì cũng ra dáng người đấy chứ," cậu lẩm bẩm không quá cam lòng, "Nhưng cái vóc dáng này thì nhìn là biết không tập tành bằng cháu. Một cú đấm của cháu chắc hạ được mười người như hắn.”
Úc Bạch trợn trắng mắt, mặc kệ cậu ta.
Đội trưởng đội điều tra hình sự cười cười: "Tuy cậu ta nhìn qua có chút kỳ quái, nhưng không phải loại kỳ quái đó.”
Lời nói tuy chỉ là câu khách sáo bình thường, nhưng lại khiến người ta cảm nhận được sự chân thành.
Lệ Nam Kiêu nói:" Cậu ta cười chắc vì nghe chú nói cháu thích quà tặng.”
Sau khi tận mắt chứng kiến người hàng xóm nguy hiểm mà Úc Bạch đã tưởng tượng, cuối cùng chú cũng thấy yên tâm.
Theo trực giác của cảnh sát, người hàng xóm này không hề có tính uy h**p.
Đặt trong một đám người bị tình nghi, là loại đầu tiên bị loại trừ.
Những ảo tưởng kỳ dị hoang đường kia, quả nhiên là bóng ma tâm lý sau sự cố thang máy dẫn đến.
Trước khi đi, Lệ Nam Kiêu đưa tay vỗ vỗ bả vai Úc Bạch, cười nói: "Kết giao nhiều bạn bè cũng là
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/lam-hang-xom-cung-than-cung-than-vi-lan/2977580/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.