Chương 070: Dị thời 36
Con người có thể nói dối, có thể che giấu, nhưng bản năng của một chú chó thì không thể nào giả tạo được.
Vốn dĩ vừa tự động viên mình rằng sự đồng hành lâu dài có thể thắng được đám người "đột ngột xuất hiện từ trên trời rơi xuống" này, nhưng khi nhìn thấy chú chó Corgi thuần thục lao vào lòng cậu bé kia, Trường Bảo Cầm cảm giác từ đầu đến chân lạnh toát.
Cái này, cái này... rõ ràng là đã nuôi ở ngoài từ lâu, chỉ là cố tình không đưa về nhà mà thôi!
—Không, có lẽ ngay từ đầu họ đã bị che mắt, cho đến hôm qua khi nhận được tin tức mới vội vàng tìm cớ chạy đến để kiểm chứng.
…Cũng không chừng cô giúp việc bị họ mua chuộc kia sớm đã nằm trong kế hoạch của ông cụ!
Trường Bảo Cầm lập tức hoảng loạn, trái tim lạnh lẽo, cuối cùng cảm thấy mọi thứ long trời lở đất.
Trương Nhất Triết ở bên cạnh vừa bị hụt tay, tràn ngập cơn giận dữ. Nghĩ đến việc ông nội đang ngồi ngay đó cậu cố gắng kìm chế biểu cảm khó coi, điều chỉnh lại nét mặt rồi mỉm cười bước về phía cậu bé khác."Tiểu Hàng, vậy chúng ta cùng..."
Cậu bé trông nhỏ tuổi hơn cậu ta hoàn toàn phớt lờ, chỉ ôm lấy Trương Vĩ quay mặt sang bên cạnh hỏi cô bé:”Chị ơi, chị ăn no chưa? Có muốn cùng em và Trương Vĩ chơi không?"
Cô bé gật đầu:"Được thôi, chúng ta qua bên kia chơi đi, đừng làm phiền ba và ông nội ăn cơm.”
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/lam-hang-xom-cung-than-cung-than-vi-lan/2977646/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.