Chương 085: Xinh đẹp 05
Về vấn đề xử lý xong đời, con người và thần linh đã nhanh chóng đạt được sự đồng thuận.
Vừa dứt lời, Úc Bạch đột nhiên cảm thấy có chút ngượng ngùng.
Rõ ràng là Tạ Vô Phưởng hỏi cậu, thế nào lại biến thành cậu quay ngược lại chép đáp án của Tạ Vô Phưởng rồi?
Cậu đang định suy nghĩ nghiêm túc hơn về câu trả lời, nhưng khi ánh mắt giao nhau, cậu lại thấy trong đôi mắt xám xanh trước mặt có những gợn sóng phức tạp đã lắng xuống, chỉ còn lại nụ cười sáng tỏ lại yên bình.
Trông tâm trạng có vẻ rất tốt.
Ấyyyyyy.
Trong khoảnh khắc ấy, Úc Bạch bỗng quên mất mình định suy nghĩ điều gì.
So với khi biểu cảm sâu thẳm khó đoán, nụ cười dịu dàng này là một loại đẹp đẽ hoàn toàn khác.
Không hổ là chiếc áo len đen mà cậu chọn, thật hợp với người này, có thể làm nổi bật hai khí chất và phong cách trái ngược hoàn toàn.
… Đủ rồi!
Tại sao cậu lại giống như một vị hôn quân chỉ biết nhìn nhan sắc thế này?!
Chắc chắn là do vừa mới ngủ dậy, đầu óc vẫn chưa tỉnh táo.
Úc Bạch bị chính suy nghĩ kỳ quái của mình chọc cười, không nhịn được mà bật cười thành tiếng, vội vàng dời ánh mắt khỏi chiếc áo len đen.
Bên cạnh vang lên giọng nói có chút nghi hoặc: "Em cười cái gì?"
"Không có gì." Úc Bạch cười một lúc lâu mới lấy lại giọng điệu bình tĩnh của mình, "…Anh mặc thế này
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/lam-hang-xom-cung-than-cung-than-vi-lan/2977661/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.