Edit: Jully – Beta: Hann
Trợ lý của đạo diễn Dương mang kịch bản tạm thời ra, giải thích đơn giản cách diễn, dặn dò nửa tiếng nữa sẽ bắt đầu quay.
Từ Tinh Miên đếm lời kịch của mình, tổng cộng có ba câu. Câu đầu là “Anh ơi, đi chậm một chút.”, câu thứ hai là “Anh đi nhanh quá rồi.”, còn câu cuối là “Em sắp bị văng ra luôn rồi đấy.”
Còn vai của Hoắc Thừa Kiêu là đàn anh năm cuối của một trường đại học. Một nhân vật ngầu lòi như vậy mà chỉ “khóe miệng hơi cong lên” để đáp lại ba câu nói này của cô, chẳng có một câu thoại gì khác.
Điện thoại Từ Tinh Miên vang lên, tin nhắn báo nhận được 4000 vào tài khoản.
Có phải dễ kiếm tiền quá không vậy, diễn vai quần chúng một buổi trưa thôi mà đã kiếm được 4000?
Đoàn phim đưa tới một xe máy nữa, nam nữ chính diễn bên cạnh chiếc xe này.
Để làm nổi bật nam chính, đoàn phim chuẩn bị cho anh ta một chiếc xe máy BMW 1000rr*. Nữ chính ngồi đằng sau, vui đùa với anh ta: “Anh có biết lái chiếc xe này không đấy/ Nếu không được thì bảo em, em sang ngồi xe anh trai bên kia.”
(*) Hơn 1 tỷ VNĐ.
Hoắc Thừa Kiêu nhàn nhạt nhìn bọn họ một cái, chân dài bước đến leo lên xe. Mười lăm phút nữa mới chính thức quay, còn đủ thời gian để đi một vòng sân trường.
Từ Tinh Miên rất bình tĩnh lùi lại một bước, vẫy tay với anh: “Tôi ở đây chờ anh, đừng về muộn giờ quay nhé.”
Hoắc Thừa Kiêu hơi cúi người, thấp giọng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/lam-nung-cung-vo-dung/1811392/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.