Hơi ấm lan tỏa trong xe.
Ánh sáng ngoài cửa sổ chiếu vào khiến không khí càng thêm phần mê muội.
Vành tai Nguyễn Khinh Họa đỏ lên, theo bản năng liếm môi dưới, thì thào nói: ” Không cần anh phải khen.”
Giang Hoài Khiêm nhướng mày, trầm giọng nói: “Anh biết.”
Anh nhìn Nguyễn Khinh Họa, trong con ngươi hiện lên ý tứ rõ ràng.
Em không cho phép, nhưng anh cứ muốn khoe khoang đấy.
Nguyễn Khinh Họa mặt đỏ tai hồng, quả thực rất xấu hổ.
Cô giơ tay, huých vai anh, tò mò: “Sao anh lại như vậy…”
“Cái gì?”
“Anh rất thành thục.” Nguyễn Khinh Họa nhìn anh nói lầm bầm: “Giống hải vương.”
” Hải vương?”
海王(n): nghĩa bóng: hải vương, thả lưới nhiều cô gái
Hải vương là chỉ những người thích kiểu quan hệ ám muội, tư tưởng thích thả thính nhiều cô gái cùng lúc.
Giang Hoài Khiêm không hiểu ý của cô.
Nguyễn Khinh Họa ho khan, chột dạ giải thích: “Có nghĩa là … người có nhiều bạn khác giới.”
Giang Hoài Khiêm: “…”
Đọc Full Tại Truyenfull.vn
Anh trầm mặc một hồi, bóp lấy hai má Nguyễn Khinh Họa, thấp giọng hỏi: “Anh giống hải vương?”
Nguyễn Khinh Họa hơi nghẹn, chớp chớp mắt nói: “Em không có ý này, chẳng qua hiện tại em chưa nghĩ ra từ nào để miêu tả anh.”
Giang Hoài Khiêm nhìn cô, không nói gì.
Nguyễn Khinh Họa thấy anh như vậy thì cực kỳ áy náy. Cô nhìn thẳng vào anh, nhẹ nhàng kéo áo anh lắc lư, thành khẩn nhận lỗi: “Em xin lỗi.”
“…”
Giang Hoài Khiêm nhìn bộ dạng lo lắng của cô, trong lòng muốn cười một tiếng.
Thật ra anh không hề tức giận,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/lam-nung-thoi-tinh-thao/32129/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.