Buổi tối, Tịch Bạch từ phòng họp ra ngoài, gọi điện cho Tạ Tùy mấy lần nhưng anh không nhận, không biết đang làm gì.
Trong công ty, phần lớn nhân viên cũng đã tan làm, còn có mấy nhân viên phòng tiếp thị để làm kịp tiến độ nên phải tăng ca.
Tịch Bạch bảo các cô làm xong mau về nhà, đừng ở lại muộn quá.
Các cô gái được quan tâm mà vừa mừng vừa lo, đứng dậy tiễn: “Bạch tổng đi thong thả.”
Trong công ty, phần lớn nhân viên vừa kính vừa sợ Tịch Bạch, dĩ nhiên đây cũng là bình thường. Tịch Bạch biết mình trẻ tuổi, rất dễ hòa mình cùng nhân viên trẻ, nhưng chuyện này tuyệt đối phải cẩn thận, bởi vì một khi mất đi sợ hãi với người lãnh đạo, công việc có thể phớt lờ, xảy ra sơ sót.
Tịch Bạch mới vừa đi ra khỏi cửa liền thấy Tạ Tùy mất tăm cả ngày ngồi trên bậc thang trước tòa nhà.
Tay anh chống cằm, nhìn lốm đốm sao trên bầu trời đêm, không biết đang nghĩ gì.
Anh ngồi chỗ này làm gì nha!
Tịch Bạch cảm thấy hơi kinh ngạc, đi tới mới phát hiện, người này thế nhưng chống tay ngủ gà ngủ gật.
Cô kề sát vào anh, ngửi được mùi rượu nồng nặc. Tịch Bạch cau mày, đưa tay muốn đánh thức anh, có điều vừa mới đưa tay ra liền dừng lại, lại rụt trở về.
Anh mặc tây trang, âu phục phác họa lấy dáng người cao to thon dài của anh, cà vạt bó chặt trên cổ áo sơ mi trắng khiến hô hấp anh có chút nặng nề.
Tịch Bạch đoán anh mới vừa đi tiếp khách.
Cô
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/lam-nung-trong-long-anh-ngot-ngao-hoa-tho-bao-trong-anh/1233345/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.