Ichiru nhẹ nhàng lay lay cánh tay Kiyoshi “Chị? Chị?” người trong ngực vẫn nhắm hai tròng mắt, không chút phản ứng, vừa ngất xỉu? Ichiru ôm lấy Shizuka đang hôn mê, đặt cô lên giường của mình, rồi đắp chăn lên. Sau đó lấy một cái ghế bên bàn ăn mang đến cạnh giường ngồi xuống, Ichiru nắm lấy bàn tay lạnh như băng của Shizuka Hiou, trong lòng thật đau đớn. Hiou sama, chị sẽ ổn chứ? Người chị yêu cười yêu gây sự thường ngày sẽ trở về sao? Ichiru nhìn chằm chằm đôi môi kiều diễm dưới mũi nhỏ tinh xảo của Shizuka Hiou, trông hơi trắng bệch, mặc dù mất đi sức sống nhưng vẫn giống như nước xoáy khiến cậu hãm sâu. Cảm giác lạnh như băng xuyên thấu qua môi mỏng đến gần cậu…
“Đúng là cậu em trai vô lễ” khóe môi nhếch lên cười lạnh, Kuran Kaname vừa vào phòng đã thấy một màn em trai hôn chị. Chẳng những đánh thẳng vào giác quan, mà còn mãnh liệt đánh thẳng vào tim anh.
Ichiru quay đầu lại, nhìn thấy Kuran Kaname đang đứng ở bên cửa sổ, giận dữ nói: “Ngươi tới làm gì? Ngại làm chị ấy bị thương chưa đủ sâu sao?”
“Lợi hại thật đấy” Kuran Kaname quét mắt qua người đang nằm trên giường, vẻ mặt giễu cợt khẽ dãn ra, ít nhất chuyện hay hôn mê thì cô ta không lừa gạt anh. “Cô ta luôn như vậy?”
Ichiru quan tâm nhìn người hôn mê trên giường, không chút sợ hãi khí thế của Kuran Kaname, không trả lời.
Kuran Kaname đi tới trước giường, vén chăn lên, ôm Kimura Kiyoshi vào trong lòng, xoay người chuẩn bị đi đường cửa sổ rời đi. Ichiru
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/lam-sac-vi/116334/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.