Gần đây Khương Dục luôn cảm giác không đúng, giống như có người nào đó theo bọn họ.
Có chút cảnh giác nhìn xung quanh, nhưng cái gì cũng đều không có phát hiện.
Khương Dục cau mày suy nghĩ một chút, cúi đầu nói với Mục gì đó, tốc độ Mục chậm lại, gật gật đầu, sau đó vọt người, đổi phương hướng, phóng qua lùm cây bên cạnh.
Kiều hóa thành hình thú của mình, trên mặt đất cấp tốc tiến lên, vốn là vô cùng thuận lợi, ai biết được mới đó lại để mất dấu rồi!
Hắn làm sao có khả năng bị ném lại bởi một tên rác rưởi được?!
Kiều tràn đầy lửa giận phun ra lưỡi rắn, tìm kiếm tung tích của phế vật khắp bốn phía, cuối cùng cuối đầu quan sát một hồi, liền lựa chọn một phương hướng đuổi tới.
Chỉ chốc lát sau, hai người Khương Dục từ trong lùm cây chui ra, Khương Dục trầm mặc nhìn phương hướng Kiều ly khai, tâm tình vô cùng không tốt, bởi vì hắn nghĩ tới một chuyện khả thi.
"Mục, gần đây Ars a thúc có hỏi ngươi chuyện gì hay không?"
Mục gật đầu, đồng thời sắc mặt không dễ nhìn "Hắn hỏi ta, ngươi đang tìm đồ vậy gì, nói cần giúp đỡ."
"Ngươi nói cho hắn?" Khương Dục tâm tình gay go cực kỳ, hắn làm sao quên dặn Mục đề phòng một chút người cha tiện nghi kia của hắn.
"Ta nói với hắn chúng ta đang tìm thảo vụ, chưa hề đem chuyện kim cức thảo và mấy thảo dược khác nói ra."
Nghe nói như thế, sắc mặt Khương Dục mới tốt lên
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/lam-sao-cung-nhan-vat-phan-dien-noi-chuyen-yeu-duong/397322/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.