A Mạch vẫn là A Mạch?
Chu Chu nhìn bóng dáng vui sướng của Quân Vô Nhai suy nghĩ.
Nhưng thời gian lại không đủ lâu cho hắn, bởi vì thân ảnh của Quân Vô Nhai đã biến mất ở một cửa động.
Chu Chu vội vàng mang theo mọi người đuổi theo.
Khi tiến vào cửa động, hắn chỉ cảm thấy thân thể của mình xuyên qua một tầng lá chắn vô hình, không kịp nghĩ nhiều, đã thấy cảnh vật trước mắt thay đổi.
Âm thanh chói tai đã biến mất, Huyền Linh bí cảnh cũng đã khôi phục lại như ban đầu.
Chỉ là đám người Chu Chu nhìn thấy cảnh tượng trước mắt, đều phải dừng chân.
Ai cũng không nghĩ được, sau cửa động này lại hiện ra trước mắt bọn họ một đường sông rộng trăm trượng, nhưng đường sông này không phải là nước mà là dung nham.
Dung nham bắn lên, thỉnh thoảng còn có một hai khối đá rơi xuống dung nham, nháy mắt đã chìm sâu vào lòng dung nham nóng chảy.
Khí nóng bốc lên từ dòng dung nham làm hình ảnh xung quanh vặn vẹo, linh lực trong động cũng mang theo thuộc tính hỏa cuồng bạo.
Âu Dương Cẩn là người đầu tiên chịu không nổi, hắn mang linh căn hệ kim, trời sinh kháng cự lửa.
Lâm Linh mang hệ mộc cũng không tốt.
Càng không phải nói đến mấy đệ tử Âu Dương gia, đều phải cố nhịn mới không chạy trở lại.
Nhưng bọn họ khi theo sát Chu Chu đều có cảm giác an toàn một cách khác lạ mà không biết tại sao.
Thời điểm vào trong sơn động, trong nháy mắt, Chu Chu liền cảm giác được dị thường.
Lỗ chân
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/lam-su-phu-nhan-vat-phan-dien-khong-de/482174/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.