127 Vệ Tu hoảng hốt rời khỏi khách sạn, cuống cuồng chạy bừa vào con hẻm gần đó. Y nhận ra nhiệt độ cơ thể mình ngày càng tăng cao, đồng thời còn tỏa ra một mùi hương. Hương trà, hương trà ô long. Là loại trà mà Từ Doãn Xuân thích uống. Vệ Tu lập tức thở phào nhẹ nhõm, mùi hương này y có thể chấp nhận được, Từ Doãn Xuân cũng thích, tốt quá! Nếu Từ Doãn Xuân biết đây là mùi pheromone của y chắc sẽ rất vui mừng nhỉ! … Không đúng, Từ Doãn Xuân xấu xa! Không thèm cho hắn ngửi mùi! 128 Vệ Tu mang theo mùi trà nồng đậm chạy trốn vào hẻm tối, nào ngờ tai họa của y vẫn chưa kết thúc. Con hẻm ấy chỉ dài vỏn vẹn trăm mét song lại đầy rẫy cạm bẫy. Tiếng kêu kỳ lạ xen lẫn tiếng va đập vang lên không ngớt, đủ loại mùi hương quái dị hòa trộn vào nhau, thỉnh thoảng còn có những chất lỏng bí ẩn từ bốn phương tám hướng phun ra. Chưa hết, luôn có những bàn tay từ trong bóng tối vươn ra cố gắng bắt lấy Vệ Tu. Trong lúc nhất thời, con hẻm lóe lên vài tia sáng, tiếng kêu thảm thiết của người bị điện giật vang vọng không ngớt, tựa như một cây vợt điện phát sáng quét qua, hạ gục vô số con muỗi. Nhưng điều đáng sợ nhất không phải đám Omega và Alpha đang ph.át tì.nh nhìn ngó y chằm chằm như hổ rình mồi, mà là cơ thể Vệ Tu lại không thể khống chế nổi mà sinh ra phản ứng. Thật ghê tởm! Quả thật quá ghê tởm! 129 Vệ Tu trở về nhà trong
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/lam-the-nao-de-bao-ve-nam-duc-cho-alpha/2702485/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.