🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

157 

Sau lần hẹn hò ấy, Thẩm Tích vẫn kiên trì theo đuổi Từ Doãn Xuân. 

Từ Doãn Xuân không hiểu rõ tâm ý của cậu, chỉ cảm thấy Thẩm Tích đối xử với mình rất tốt, thế nên hắn cũng muốn đối tốt lại với Thẩm Tích. 

“Tôi muốn tặng Thẩm Tích một món quà.” Từ Doãn Xuân tuyên bố với Vệ Tu. 

Vệ Tu lập tức ghen tuông ngập đầu song vẫn giả vờ như không có gì: “Thích tặng thì cứ tặng, chuyện giữa cậu và cậu ta không cần phải báo cáo hết với tôi.” 

Từ Doãn Xuân: “Không phải là sợ thiếu gia ghen à?” 

Vệ Tu: “Hừ, ghen, cậu coi tôi là loại người nào?” 

Nhưng khi Từ Doãn Xuân vừa nói ra nội dung món quà, sắc mặt Vệ Tu lập tức sa sầm. 

Vẻ mặt Vệ Tu đằng đằng sát khí, Từ Doãn Xuân hết cách, đành phải đổi sang món khác, bấy giờ Vệ Tu mới miễn cưỡng gật đầu chấp nhận. 

158 

“Tôi muốn tặng cậu một món quà.” 

Câu nói hôm qua của Từ Doãn Xuân khiến Thẩm Tích vui mừng cả ngày. 

Thẩm Tích có vẻ ngoài xinh đẹp, từ nhỏ đến lớn không thiếu người muốn tặng quà cho cậu. 

Nhưng cậu chưa từng nhận quà, dù là món quà đắt giá đến đâu cũng không nhận, vì cậu không thích những người đó. 

Nhưng hôm nay là Từ Doãn Xuân muốn tặng quà cho cậu! 

Thẩm Tích không hiểu tại sao Từ Doãn Xuân còn cố ý hẹn cậu ở bờ sông, chỉ có thể đoán rằng bờ sông có cảnh đêm đẹp, lại ít người… thích hợp để nói chuyện yêu đương. 

Lẽ nào Từ Doãn Xuân định tỏ tình với cậu? 

Từ Doãn Xuân đã từ bỏ tên khốn Vệ Tu rồi sao? 

Thẩm Tích nghĩ đến đây liền cảm thấy vui vẻ. 

159 

Đến giờ hẹn, cả hai người xuất hiện bên bờ sông đều rất phấn khích. 

“Thẩm Tích, cậu nhắm mắt lại đi.” 

Thẩm Tích nhắm mắt. 

Chỉ nghe một loạt tiếng sột soạt, sau đó Từ Doãn Xuân nói: “Mở mắt ra mau!” 

Thẩm Tích mở mắt. 

Trước mặt cậu là một chiếc vòng cổ dành cho Omega. 

Thẩm Tích: “Hả?” 

160 

Thẩm Tích biết công dụng của vòng cổ Omega. 

Tuy nhiên trong thế giới ABO Hải Đường, chưa từng có ai sử dụng vòng cổ Omega. 

Huống chi là nhân vật chính như Thẩm Tích, thuốc ức chế đối với cậu chỉ là vật trang trí, gần như lần nào cũng quên mang, quên dùng, vậy thì làm sao có chuyện cậu đeo vòng cổ để bảo vệ tuyến thể của mình chứ? 

“Cái này…” 

“Đây là vòng cổ do chính tôi nghiên cứu phát triển.” Từ Doãn Xuân lại lấy ra một tập tài liệu hướng dẫn dày cộp: “Chức năng nhiều lắm.” 

“Nó dùng kim loại nhẹ nhất, đeo lên an toàn mà không nặng nề.” 

“Nó còn có thể đo nhiệt độ cơ thể và nồng độ pheromone của cậu, nhắc nhở cậu dùng thuốc ức chế bất cứ lúc nào.” 

“Cậu vẫn hay quên mang thuốc ức chế đúng không? Không sao, nó còn có thể tự động tiêm thay cậu.” 

Thẩm Tích: “…” 

“Nếu có tên Alpha không có mắt nào ở gần cậu, cậu chỉ cần nhấn nút này là sẽ có còi báo động, đèn flash, chức năng chụp ảnh, phóng điện…” 

“Ở đây còn có một móc treo tháo rời được, nếu tay không rảnh để cầm đồ thì có thể treo đồ sau lưng. Ngoài ra còn có loa Bluetooth và chức năng đèn pin…” 

Từ Doãn Xuân đem giấc mơ chưa thực hiện được trên đai trinh tiết áp dụng lên vòng cổ, vô cùng đắc ý. 

Thật ra hắn vốn định tặng Thẩm Tích đai trinh tiết Omega, đai trinh tiết thực dụng hơn nhiều. 

Nhưng Vệ Tu ghen tuông, hắn đành phải đổi sang tặng vòng cổ. 

Haizz, hết cách rồi, thiếu gia miệng thì chê bai nhưng chắc chắn trong lòng rất thích đai trinh tiết. 

161 

Sau khi giới thiệu xong các chức năng cơ bản, Từ Doãn Xuân mỉm cười bí ẩn: “Cuối cùng là chức năng tôi thích nhất…” 

“Phóng điện một lần chỉ hạ được một người, nếu cả đám Alpha vây tới thì làm sao? Để khắc phục vấn đề ấy tôi đã phát triển một đòn tấn công diện rộng.” 

Từ Doãn Xuân vốn định làm đơn giản hơn, cưỡng chế tiêm thuốc gây ói cho Omega, để Omega ói thẳng lên người đám đó. 

Nhưng nghĩ đến việc Omega ăn ít, nôn cũng ít, cậu đành thay đổi chiến lược. 

“Nhấn nút này, nó sẽ tỏa ra mùi hương nồng nặc có hiệu quả xua đuổi đám Alpha. Tôi thiết kế hai mùi, nhưng không biết cậu thích mùi nào.” 

“Mùi đầu tiên là mùi đánh rắm.” Từ Doãn Xuân nhấn nút. 

Một mùi rắm nồng nàn lan tỏa. 

Thẩm Tích: “???!!!” 

Cuối cùng cậu cũng hiểu tại sao lại chọn bờ sông, chẳng có gì lãng mạn, chỉ là để thông thoáng thôi! 

“Mùi thứ hai là mùi hôi nách…” 

“Doãn Xuân, đừng…” 

Thẩm Tích chưa kịp ngăn cản, Từ Doãn Xuân đã nhấn nút thứ hai. 

Thẩm Tích: “…” 

“Nếu cậu sợ pheromone của mình quá thơm, cậu cũng có thể giả vờ đây là mùi pheromone của mình, che giấu việc cậu đang ph.át tì.nh.” 

Từ Doãn Xuân đầy mong đợi: “Thẩm Tích, cậu thích mùi nào hơn? Cậu muốn sở hữu mùi nào?” 

Thẩm Tích: “…Tôi… tôi muốn có mùi đanh rắm hay mùi hôi nách sao?” 

Khoảnh khắc ấy, Thẩm Tích hiểu được cảm giác đau đầu thường xuyên của Vệ Tu là gì.

Chương trước
Chương sau
Trang web đọc truyện online hàng đầu Việt Nam, cung cấp kho truyện phong phú với các thể loại như tiên hiệp, kiếm hiệp, ngôn tình, truyện teen và truyện đô thị. Tất cả các tác phẩm đều được chọn lọc kỹ lưỡng bởi các tác giả và dịch giả uy tín, mang đến trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời nhất cho bạn!
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.