🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

178 

Nên ra ngoài không? 

Nếu là ngày thường có lẽ Từ Doãn Xuân đã sớm trèo lên giường Vệ Tu để hỏi han ân cần. 

Nhưng lúc này hắn lại thấy xấu hổ một cách khó hiểu, nhất thời không biết có nên ra ngoài hay không, nhất là khi hắn còn phát hiện Vệ Tu sau khi tắm xong lại chẳng mặc gì. 

Từ Doãn Xuân chợt nảy ra một ý, bắt đầu nhắn tin cho Vệ Tu. 

Từ Doãn Xuân: [Thiếu gia vẫn ổn chứ?]

Từ Doãn Xuân: [Jerry thò đầu.jpg]

Chốc lát sau, Vệ Tu trả lời: [Có việc gì không?]

Từ Doãn Xuân: [Anh đang làm gì?]

Vệ Tu: [Đọc sách, sao thế?]

Ồ… đọc sách? 

Hiểu lầm rồi, hóa ra không phải là kỳ mẫn cảm mà đang đọc sách. 

… Hóa ra khi đọc sách một mình thiếu gia lại thở hổn hển như vậy? 

179 

Dựa vào niềm tin mù quáng dành cho Vệ Tu, có một giây phút nào đó Từ Doãn Xuân từng tin rằng Vệ Tu thật sự đang đọc sách. 

Nhưng ba phút sau, Từ Doãn Xuân ngộ ra, Vệ Tu lừa hắn. 

Vệ Tu trên giường không ngừng trở mình, hơi thở nặng nề, thậm chí còn xuống giường lấy thuốc uống, rõ ràng là kỳ mẫn cảm đã đến. 

… Sao thiếu gia không gọi hắn đến giúp vậy? Xấu hổ à? 

Cũng đúng, thiếu gia là người giữ gìn nam đức như vậy, đến quần áo còn không chịu cởi trước mặt người khác thì sao có thể gặp ai trong kỳ mẫn cảm? 

180 

Từ Doãn Xuân nằm dưới gầm giường một lúc, cuối cùng quyết định ra ngoài. 

Dù sao hai người cũng rất thân thiết, cùng lắm là bị thiếu gia đuổi ra ngoài thôi. 

Từ Doãn Xuân vừa định bước ra, bỗng nghe Vệ Tu khẽ gọi: “Tiểu Xuân…” 

Từ Doãn Xuân sững người. 

Bị phát hiện rồi sao? 

“Từ Doãn Xuân… Doãn Xuân…” 

Vệ Tu lại gọi vài tiếng, song dường như chỉ là tiếng lẩm bẩm trong lúc khó chịu. 

Thiếu gia quả nhiên cần hắn! 

Chỉ là Từ Doãn Xuân cũng không hiểu sao lúc này nghe thấy Vệ Tu gọi mình mặt hắn lại nóng bừng bừng như vậy.

181 

Vệ Tu trên giường đầu óc hỗn loạn, vẫn chưa nhận ra dưới gầm giường có thêm một người. 

Cả người nóng ran, một d.ục v.ọng khó giải tỏa đang giày vò y. Y cố gắng đeo đai trinh tiết, chỉ sợ một khi không khống chế được đôi tay mọi chuyện sẽ vượt khỏi tầm kiểm soát. 

Mồ hôi không ngừng chảy xuống, y ôm chặt gối, vô thức gọi tên của Từ Doãn Xuân. 

Không được rồi… y thật sự cần… 

“Doãn Xuân…” 

“Thiếu gia gọi tôi sao?” Từ Doãn Xuân bất ngờ thò đầu ra từ dưới gầm giường. 

“!” 

Vệ Tu giật mình, vội kéo chăn che kín người: “Cậu đến từ khi nào!” 

Từ Doãn Xuân: “Từ lúc anh tắm tôi đã đến rồi, sao anh đến kỳ mẫn cảm mà không nói với tôi?” 

Vệ Tu: “Không liên quan gì đến cậu! Ra ngoài!” 

Từ Doãn Xuân: “Vừa nãy chẳng phải anh gọi tôi sao?” 

Vệ Tu: “Cậu… cậu đi ra ngoài!” 

Từ Doãn Xuân không để ý đến y, cố trèo lên giường: “Thuốc của anh có đủ dùng không? Có muốn uống nước không? Có đói bụng không?” 

Vệ Tu: “Đủ, không muốn, không đói! Cậu đừng quan tâm tôi nữa!” 

Từ Doãn Xuân từng cùng Vệ Tu giả trải qua hai kỳ mẫn cảm, biết lúc ph.át tì.nh khó chịu thế nào, bèn hỏi tiếp: “Anh có muốn thử phát minh mới của tôi không? Đạo cụ chuyên trị kỳ mẫn cảm dành cho Alpha.” 

“Đạo cụ gì?” 

Vệ Tu dấy lên một chút hy vọng, mặc dù phần lớn thời gian Từ Doãn Xuân không đáng tin, nhưng luôn có thể phát minh ra thứ tốt. 

“Đai trinh tiết massage.” 

“Là đai trinh tiết, nhưng có chức năng massage tự động. Có thể giải tỏa áp lực si.nh lý mà không cần chạm tay, rất hợp với một Alpha mắc bệnh sạch sẽ, giữ nam đức như thiếu gia.” 

… Cái đó… cái đó chẳng phải đồ chơi tình thú hay sao! 

Sao y có thể dùng thứ đó được? 

“Cút!” 

Vệ Tu ném Từ Doãn Xuân ra khỏi cửa. 

182 

Nửa tiếng sau, Từ Doãn Xuân nhận được tin nhắn từ Vệ Tu. 

[Đưa đồ đây.]

Từ Doãn Xuân hớn hở, lập tức muốn lao đến tìm Vệ Tu. Nhưng ngay giây sau, tin nhắn mới lại đến. 

[Đặt đồ ở cửa, cậu không được vào.]

[Cậu mà dám vào sau này đừng hòng lên giường tôi nữa.]

Từ Doãn Xuân tủi thân cực kỳ. 

Sao lại có thiếu gia nhỏ mọn thế chứ? Hắn không hiểu nổi. 

183 

Vệ Tu nhận được thiết kế mới của Từ Doãn Xuân, lặng lẽ đeo nó lên người. 

Nửa tiếng trước y thà chết cũng không muốn dùng thứ này, nhưng thực sự quá khó chịu nên đành miễn cưỡng thử một lần. 

Vệ Tu đeo xong, nhấn nút khởi động. 

… À, thì ra là thế. 

Vệ Tu thở phào một hơi. 

[Bây giờ tôi sẽ giới thiệu cho thiếu gia về tính năng mới.]

Giọng Từ Doãn Xuân bất ngờ vang lên, Vệ Tu suýt nữa bị dọa chết khiếp. 

Nhìn kỹ, hóa ra âm thanh phát ra từ chiếc đai trinh tiết. 

Từ Doãn Xuân biết chắc Vệ Tu sẽ không để hắn đích thân giới thiệu nên đã ghi âm sẵn một đoạn hướng dẫn. 

[Đạo cụ này có hai mươi chế độ massage, mười mức nhiệt độ, tám hiệu ứng âm thanh, mang đến cho thiếu gia những trải nghiệm khác nhau.]

[Còn đi kèm vài đoạn video trợ hứng được thiết kế riêng, giúp thiếu gia vượt qua khoảng thời gian khó khăn.]

Giới thiệu kết thúc, thứ đó còn có cả chức năng chiếu hình, phóng hình ảnh lên ga giường. 

Vệ Tu nghi hoặc mở ra xem, phát hiện có tổng cộng bốn đoạn video. 

Đoạn thứ nhất, giảng dạy toán cao cấp. 

Đoạn thứ hai, tin tức quốc tế bằng tiếng Anh. 

Đoạn thứ ba, bình luận lịch sử. 

Đoạn thứ tư, đầu bếp chia sẻ cách nấu ăn. 

Vệ Tu: “…” 

Đúng là những thứ y thường thích thật, chỉ có điều… rốt cuộc Từ Doãn Xuân liên hệ mấy thứ này với “trợ hứng” kiểu gì vậy? 

Vệ Tu lần lượt mở từng video, sau đó lần lượt tắt đi. 

Cuối cùng y lại nhấn nghe phần hướng dẫn thêm một lần nữa, lắng nghe giọng Từ Doãn Xuân. 

Y nghe một lần, một lần, rồi lại một lần nữa.

Chương trước
Chương sau
Trang web đọc truyện online hàng đầu Việt Nam, cung cấp kho truyện phong phú với các thể loại như tiên hiệp, kiếm hiệp, ngôn tình, truyện teen và truyện đô thị. Tất cả các tác phẩm đều được chọn lọc kỹ lưỡng bởi các tác giả và dịch giả uy tín, mang đến trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời nhất cho bạn!
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.