Tô Dương nhìn bóng lưng ấm áp của của đôi cha con kia, thật lâu sau vẫn chưa lấy lại tinh thần.
Tuy cô không thấy rõ di động có hỏng hay không, nhưng nếu trực tiếp rơi xuống nền gạch từ vị trí cao như vậy, tỷ lệ màn hình không vỡ là quá nhỏ.
Thế nhưng, người cha lại tỏ vẻ không có việc gì, không oán trách đứa trẻ nửa chữ.
Cô vô thức thay thế một màn kia thành hình ảnh Tưởng Bách Xuyên chung sống cùng con nít.
Nếu cô sinh một bé gái, nhất định anh sẽ giống như người cha vừa rồi, dùng cách đặc biệt của riêng mình để cưng chiều đứa trẻ.
*
Đinh Thiến cũng cảm thấy Tô Dương không quá háo hức, cô nhanh chóng đổi đề tài, được nước tranh công: "Trong nhà chưa tỏ, ngoài ngõ đã tường, đúng chưa? Mau mau khen mình hai câu rồi tiện tay phát vài cái bao lì xì cho mình đi!"
Tô Dương bị cô chọc cười: "Cảm ơn cậu nhé."
Cả người Đinh Thiến nổi da gà: "Ôi trời ơi, chua chết tôi rồi."
Sau đó, cô lại nghĩ tới chuyện đứng đắn mà mình chưa nói, "Đúng rồi, tiệc từ thiện của tập đoàn Mỹ Ngu sẽ diễn ra vào thứ ba tuần tới, Duy Y đã gửi thư mời cho studio của chúng ta rồi, còn nói cậu nhất định phải có mặt, bởi vì hôm ấy sẽ tụ tập nhiều người nổi tiếng trong giới giải trí nên muốn cậu chụp ít ảnh tập thể cùng video."
Tô Dương hỏi: "Là ai thế? Kiều Cẩn có đi không?"
Đinh Thiến: "Mình cũng không rõ lắm, chốc nữa mình sẽ đi hỏi thăm một chút. Để mình
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/lam-the-nao-de-khong-nho-han/29474/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.