Cuối cùng thì Bạc Lỵ cũng được ăn một bữa no nê.
Cơ thể này chưa từng ăn ớt, đến cuối bữa, cô gần như nước mắt nước mũi chảy ròng ròng, vừa xì mũi vừa ăn.
Nhưng Erik lại không có phản ứng gì, như thể cậu đã từng ăn những món cay hơn thế này nhiều.
Bạc Lỵ không nghĩ nhiều về điều đó, dù sao ớt cũng có nguồn gốc từ châu Mỹ.
Trong nguyên tác, cậu đã đi khắp châu Âu, và cuối cùng học được kỹ thuật thắt dây đáng sợ ở Ấn Độ. Với những trải nghiệm như vậy, việc cậu đến châu Mỹ là điều bình thường — có lẽ, họ đang ở châu Mỹ ngay lúc này.
Mặc dù điểm Địa lý của Bạc Lỵ không xuất sắc, nhưng cô mơ hồ nhớ rằng ở Pháp không có cá sấu, cũng không có chó sói đồng cỏ.
Chó sói đồng cỏ chỉ phân bố ở Bắc Mỹ.
Trước đó khi nghe giọng Pháp của nhóm người quản lý, cô đã nghĩ mình đang ở Pháp, hoàn toàn quên mất rằng ở Mỹ thế kỷ XIX cũng có nhiều thành phố nói tiếng Pháp – ví dụ như New Orleans, vốn là thuộc địa của Pháp và Tây Ban Nha.
Điều này cũng giải thích được tại sao Richard không một mình chiếm đoạt ba lô leo núi.
New Orleans quá xa Paris, thay vì vất vả đi tìm Louis Vuitton để đòi tiền công, thì hợp tác với người quản lý còn tốt hơn.
Bạc Lỵ buộc mình phải nhớ bài học này.
Sau này làm việc gì cũng phải suy nghĩ kỹ trước khi hành động.
Cô đã nghĩ rằng người ở đây thiếu hiểu biết, đầu óc đơn giản, chỉ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/lam-the-nao-de-ngan-nam-chinh-mat-kiem-soat/2475666/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.