Thu Minh Thù phản ứng quá nhanh, động tác cũng quá dứt khoát. Đến khi y kéo Hoàn Ý rời khỏi phủ nhà họ Chung, một số người trong sảnh tiệc vẫn chưa kịp hoàn hồn.
Tất nhiên, với đám Vũ Y Chúng đã chuẩn bị từ trước, việc Hoàn Ý bỏ trốn cũng không nằm ngoài dự đoán của chúng.
Ngay khi Thu Minh Thù vừa kéo Hoàn Ý ra khỏi cửa trước, thì phía sau phủ nhà họ Chung đã có mấy chục tên sát thủ áo trắng kỳ dị lao ra, đuổi theo họ.
Kẻ cầm đầu không hề để mắt đến những người khác, rõ ràng không muốn phí thời gian ở đây, lập tức định rời đi. Nhưng đúng lúc đó, một người đã chắn trước mặt hắn.
Vũ Y Chúng nghiêng đầu nhìn sang—người chặn đường bọn chúng là Phó Uẩn Hòa.
Phó Uẩn Hòa vẫn mặc nguyên bộ đồ phong cách dị vực lộng lẫy, cả người lấp lánh vàng chóe dưới ánh mặt trời. Hắn giơ tay chặn trước mặt, nhướn mày cười: "Ai nói là bọn ta sẽ để các ngươi đi?"
Tên cầm đầu cau chặt mày, lập tức định ra tay: "Ngươi—"
Phó Uẩn Hòa giỏi về trận pháp, nhưng xét về đánh đấm thì kém xa sư huynh của mình là Bùi Chân. Hắn nghiêng người tránh đòn, không đợi đối phương tung cú tiếp theo đã nhanh chóng chuồn ra sau lưng người khác, còn thuận tay đẩy người đó lên phía trước: "Ngài nói đúng không, đại nhân Diêm Vũ?"
Diêm Vũ vốn đã khó chịu từ nãy đến giờ, nghe Phó Uẩn Hòa nói vậy thì sắc mặt dịu đi chút ít. Hắn bước lên trước, không chút do dự rút đao bên hông ra,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/lam-the-nao-de-tang-diem-ky-nang-cho-mot-yeu-phi/2725190/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.