🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

"Cái gì đây?"

Thu Minh Thù nhìn chằm chằm vào phần thưởng, hơi nhíu mày khó hiểu. 

Trước khi vật phẩm được lấy ra, hệ thống sẽ hiển thị nó dưới dạng hình ảnh thu nhỏ. Vì thế, thứ y thấy đầu tiên chính là một con thỏ trắng bông xù phiên bản chibi.

Gì vậy? Gấu bông hả? Trong danh sách giải thưởng có thứ này à?

Thu Minh Thù hiếm khi bị ngơ ra vài giây. Đúng lúc đó, giọng thông báo của hệ thống vang lên trong đầu y: 

"Chúc mừng ký chủ nhận được vật phẩm: Bộ đồ Thỏ Bông."

Thu Minh Thù: "..." 

Vậy là quần áo à?

Một cảm giác bất an ập đến. Mặt y khẽ đổi sắc, nhìn chằm chằm vào biểu tượng vật phẩm một lúc, cuối cùng đưa tay chọc vào nó. 

Hình ảnh thu nhỏ nhanh chóng phóng to, phát sáng lấp lánh rồi hiện ra hình dạng thật. 

Thu Minh Thù trầm mặc. 

Y không biết phải diễn tả bộ đồ này như thế nào. 

Chất liệu là lông trắng mềm mượt, nhưng che được rất ít. Có đôi tai thỏ và cái đuôi cục bông, nhưng tuyệt đối không phải trang phục mascot dễ thương, mà là... 

Nếu buộc phải miêu tả... thì đây chắc chắn là trang phục phục vụ một số hoạt động tình thú đặc biệt. 

Thu Minh Thù cảm thấy mắt mình bị tổn thương nghiêm trọng.

Hệ thống rất nhanh chóng hiển thị thông báo tiếp theo: 

"Ký chủ có muốn nhận phần thưởng này ngay không?"

Thu Minh Thù cứng người, gần như lắc đầu ngay lập tức: "Không." 

Hệ thống lập tức phản hồi: 

"Vật phẩm sẽ được chuyển vào không gian riêng của ký chủ. Ký chủ có thể tìm thấy nó trong mục "Kho đồ" trên bảng hệ thống và lấy ra bất cứ lúc nào."

Thu Minh Thù kiểm tra vị trí của vật phẩm, nhưng không hề có ý định chạm vào. Y chỉ ước sao có thể ném nó vào góc tối của không gian và không bao giờ lấy ra nữa.

Gạt xong món đồ xấu hổ đó, y tiếp tục quay số lần hai. 

Lại thêm 500 điểm Kinh Diễm ra đi. Vòng quay lại chuyển động, đám phần thưởng lấp lánh bay tán loạn. Chẳng bao lâu sau, nó dừng lại ở một quả cầu ánh sáng phiêu đãng. 

Lần này không có hình thu nhỏ, chỉ là một quầng sáng nhấp nháy. Nhưng với kiểu này, Thu Minh Thù lại cảm thấy khá quen thuộc. 

Lần trước y từng trúng một quả cầu sáng như vậy, và nó chính là kỹ năng bị động "Ngôi sao không bao giờ lụi tàn". Xem ra lần này y cũng vớ được một kỹ năng bị động nữa. 

Quả nhiên, hệ thống thông báo: 

"Chúc mừng ký chủ nhận được đạo cụ bị động: Dòng Chảy Mộng Ảo."

Thu Minh Thù: "..." 

Điều đầu tiên y nghĩ đến không phải là cái tên nghe như phim thần tiên, mà là: 

"Lại thêm một kỹ năng vô dụng nữa?"

Nghe qua thì có vẻ liên quan đến âm nhạc, nhưng kích hoạt kiểu gì?

Đúng lúc Thu Minh Thù còn đang đoán già đoán non, hệ thống lần này lại hiếm hoi hiển thị mô tả kỹ năng. Y cúi đầu nhìn xuống bên dưới quả cầu ánh sáng, rất nhanh đã tìm thấy dòng chữ vàng chói. 

[Kỹ năng bị động: Dòng Chảy Mộng Ảo] 

[Điều kiện kích hoạt: Ký chủ rơi nước mắt] 

[Hiệu quả: Khi ký chủ khóc, âm nhạc bi thương sẽ tự động vang lên xung quanh, giúp tạo bầu không khí đau thương sầu thảm, nâng cao hiệu ứng xúc động lòng người.] 

Thu Minh Thù: "..." 

Kỹ năng này dường như còn vô dụng hơn cả "Ngôi sao không bao giờ lụi tàn". 

Khác với trang bị vừa nãy, kỹ năng bị động sau khi trúng thưởng sẽ tự động bay ra khỏi vòng quay, không cho y một chút cơ hội từ chối, trực tiếp nhập thẳng vào cơ thể, cuối cùng biến mất hoàn toàn. 

Thu Minh Thù giơ tay chạm vào vị trí trên ngực nơi ánh sáng vừa lặn vào, trầm mặc hồi lâu, rồi lại quay đầu nhìn chằm chằm vào vòng quay. 

Hết rồi? 

1000 điểm Kinh Diễm tiêu sạch trong nháy mắt, đổi lấy một kỹ năng chẳng có chút tác dụng nào, cùng với một bộ trang phục thỏ bông siêu cấp nhục nhã. Thế là xong? 

Thu Minh Thù nghĩ đến việc nếu y dùng 1000 điểm đó để nâng cấp kỹ năng, ít nhất có thể tăng cấp vài lần cho mấy kỹ năng cấp thấp. Nhưng giờ đây, toàn bộ số điểm đó đã đổi thành hai món đồ vô nghĩa, nghĩ thôi cũng thấy đau lòng. 

Những vật phẩm hữu ích thực sự đâu có dễ quay trúng. Ngay từ đầu, y không nên ôm hy vọng may mắn làm gì. Vận khí của y như thế nào, y phải tự biết chứ. 

Trầm mặc một lúc, Thu Minh Thù dứt khoát đóng hệ thống quay thưởng, quyết định trong một thời gian dài sắp tới sẽ không động vào nó nữa. 

Không thể cứ tiếp tục ném sạch điểm Kinh Diễm vào đây, trong khi bảy thuộc tính quan trọng còn chưa nâng được cái nào. 

Bỏ cả nửa ngày trời để đọc hướng dẫn, lướt diễn đàn, rồi lại quyên góp điểm Kinh Diễm miễn phí cho vòng quay, Thu Minh Thù cảm thấy đủ rồi. Cuối cùng, y đóng bảng hệ thống, thay một bộ trang phục chỉnh tề, dự định ra ngoài đi dạo trên thuyền, nhân tiện kiếm chút điểm Kinh Diễm. 

Hiện tại, việc tích lũy Kinh Diễm với Thu Minh Thù quá dễ dàng. Vốn dĩ y đã có ngoại hình xuất chúng, nay lại có thêm buff thân thiện, cộng thêm các kỹ năng  Trang điểm trung cấp, Phối đồ trung cấp và Tạo kiểu tóc trung cấp, nên y rất tự tin vào cách thể hiện bản thân. 

Những ngày này, cứ nửa ngày một lần, y lại ra khỏi phòng đi loanh quanh trên thuyền, chỉ cần dạo một vòng là kiếm ngay cả trăm điểm. 

Thế nhưng lần này, ngay khi mở cửa, Thu Minh Thù chưa kịp đi đâu, đã bắt gặp Hoàn Ý đang định gõ cửa. 

Hắn trên tay bưng theo khay điểm tâm, có lẽ là chuẩn bị cho y. Nhìn thấy y ra ngoài, Hoàn Ý lập tức nở nụ cười, nhẹ giọng nói: 

"Ta đang định tìm ngươi." 

Bước chân Thu Minh Thù khựng lại ngay tại chỗ. Trong đầu y nổi lên một ý nghĩ mạnh mẽ muốn đóng cửa lại ngay lập tức. 

Cảm xúc của y dành cho Hoàn Ý bây giờ rất phức tạp. 

Không lâu trước, tại ảo cảnh Tây Hải Cư, Hoàn Ý đã bày tỏ tình cảm với y. 

Hắn nói hắn thích y. 

Thu Minh Thù không phải không hiểu tình cảm, chỉ là chưa từng trải qua. Trước đây, khi còn trong tổ chức, y đã thấy rất nhiều ví dụ. Các đồng đội của y cũng có người yêu, nhưng những người như vậy thường không ở lại tổ chức được lâu—hoặc chết trong nhiệm vụ, hoặc chủ động rời đi. 

Thấy nhiều thành quen, dần dần, Thu Minh Thù sinh ra một loại nhận thức kỳ lạ: 

Tình yêu là thứ rất nguy hiểm. 

Y không muốn dính vào. Đối với y, tốt nhất cả đời đừng bao giờ vướng vào chuyện này. 

Nhưng mà... 

Nhìn Hoàn Ý lúc này, với đôi mắt ánh lên ý cười trước mặt mình, Thu Minh Thù lại rơi vào mâu thuẫn. 

Y cảm nhận được bản thân đang bài xích, đang muốn né tránh. 

Y biết điều này có ý nghĩa gì. Với một người như y, che giấu cảm xúc không phải việc khó. Nhưng có một chuyện y không thể che giấu nổi với chính mình— 

Mỗi khi đối diện với Hoàn Ý, y có bản năng muốn chạy trốn. 

Mà y chỉ có phản ứng này khi cảm thấy có nguy hiểm. 

Tại sao lại thấy nguy hiểm? 

Bởi vì y nhận ra rằng... 

Y không hoàn toàn vô cảm với Hoàn Ý. 

Nếu không chạy trốn, nếu để mặc cho thứ cảm xúc này tự do phát triển, y có thể thực sự sẽ... 

Ngón tay Thu Minh Thù đã đặt lên cửa, chuẩn bị đóng sập lại để chặn người bên ngoài. 

Nhưng đúng lúc định hành động, y lại do dự. 

Dù gì đối phương cũng là hoàng đế nước Nghiêu, hoàng tử Tây Lục, y chặn hắn ngoài cửa như vậy, liệu có lý do nào đủ chính đáng không?

Chỉ trong khoảnh khắc ngẩn người đó, Thu Minh Thù đã để lỡ mất cơ hội từ chối. Hoàn Ý hơi đưa khay điểm tâm về phía trước, giọng điệu ôn hòa: 

"Ta có thể vào không?" 

Thu Minh Thù gật đầu, nghiêng người nhường đường. 

Y chỉ là không nghĩ ra lý do để từ chối, thế nên mới cho hắn vào, y tự nhủ vậy. 

Hoàn Ý đặt khay điểm tâm lên bàn, rồi mới quay lại nói: 

"Những thứ này là mẫu hoàng ta chuẩn bị từ trước. Ta nghĩ có lẽ ngươi chưa từng thử qua điểm tâm Tây Lục, nên chọn một ít cho ngươi nếm thử. Muốn thử không?" 

Thu Minh Thù không nói gì, chỉ gật đầu, tùy tiện cầm một miếng bánh đưa vào miệng. Ban đầu y chỉ định ăn cho có, nhưng vừa nếm thử, hương vị ngọt ngào đã lập tức tràn ngập trong miệng. 

Hoàn Ý quan sát sắc mặt y, thấy vậy liền nở nụ cười thỏa mãn: 

"Ngươi thích là được." 

Lời hắn rõ ràng đang nói về bánh, nhưng có lẽ vì giọng điệu quá trầm, quá dịu dàng, nên khi lọt vào tai Thu Minh Thù lại giống như mang thêm chút ý nghĩa khác. 

Điều này khiến y có chút không tự nhiên, lập tức tìm cách đổi chủ đề, dập tắt bầu không khí ám muội ngay tại chỗ: 

"Nữ hoàng bây giờ có kế hoạch gì không? Kỳ Thánh Tây Hải thật sự bị thương nặng à? Bao giờ hắn quay lại?" 

Mặc dù chỉ hỏi để lái câu chuyện sang hướng khác, nhưng thực tế trong lòng y cũng rất quan tâm. 

Lúc trước, khi nữ hoàng Tây Lục và Thượng Quan Kỳ giao đấu với Kỳ Thánh Tây Hải bên ngoài, y và mọi người vẫn còn đang bận phá giải ảo cảnh trong Tây Hải Cư. Đến khi thoát ra, bọn y lại trực tiếp ra biển chờ đợi, từ đầu đến cuối chưa từng gặp mặt vị Kỳ Thánh Tây Hải kia. 

Bây giờ, Kỳ Thánh Tây Hải đã mang Bùi Chân đi, nói là trọng thương bỏ trốn, nhưng ai biết bao giờ hắn sẽ trở lại, hoặc hắn có đang âm thầm bày mưu tính kế chuyện gì khác không? 

Đối với nguy hiểm, Thu Minh Thù luôn có thói quen chuẩn bị trước khi nó thực sự xảy ra. 

Nhắc đến Kỳ Thánh Tây Hải, Hoàn Ý cũng trở nên nghiêm túc hơn, nhẹ giọng đáp: 

"Theo lời mẫu hoàng ta, vị Kỳ Thánh... đại sư Minh Thiện đó bị thương không nhẹ. Ít nhất trong ba năm tới, không lo hắn gây rối, ngươi không cần quá lo lắng." 

Thu Minh Thù khẽ "ừ" một tiếng, lại hỏi: 

"Còn phát hiện gì khác không?" 

Nếu chỉ như những gì hắn vừa nói, Hoàn Ý đáng lẽ sẽ không thở dài như ban nãy. Chắc chắn lúc đó đã xảy ra chuyện gì khác. 

Y đoán không sai. Nghe câu hỏi này, Hoàn Ý gật đầu, rồi mới chậm rãi nói tiếp: 

"Khi mẫu hoàng ta và Thượng Quan đảo chủ nói chuyện, ta cũng có mặt. Họ nhắc đến một chuyện—vào thời điểm cuối cùng, họ vốn dĩ đã có thể bắt sống Kỳ Thánh Tây Hải, nhưng hắn bỗng nhiên thay đổi hoàn toàn, tạo ra hỗn loạn, khiến bọn họ sơ hở và để hắn chạy thoát." 

Thu Minh Thù cau mày: 

"Thay đổi hoàn toàn là sao?" 

"Tức là... hắn đổi mặt." Hoàn Ý trầm ngâm, sau đó bổ sung: "Mẫu hoàng ta tận mắt chứng kiến. Người nói, khi đó khuôn mặt của Kỳ Thánh Tây Hải đột nhiên thay đổi, từ một nam nhân trung niên biến thành một thanh niên rất trẻ. Và đặc biệt, khuôn mặt đó vô cùng xinh đẹp—mẫu hoàng ta đã từng nhìn thấy trong một cuốn bí tịch của hoàng thất Tây Lục." 

Lòng Thu Minh Thù khẽ động, đột nhiên nghĩ đến điều gì đó, lập tức hỏi: 

"Hắn là ai?" 

Hoàn Ý ngẫm nghĩ rồi đáp: 

"Sủng phi của nữ hoàng khai quốc Tây Lục sáu trăm năm trước—mỹ nhân đệ nhất Tây Lục thời bấy giờ... Nhạn Phi."

Chương trước
Chương sau
Trang web đọc truyện online hàng đầu Việt Nam, cung cấp kho truyện phong phú với các thể loại như tiên hiệp, kiếm hiệp, ngôn tình, truyện teen và truyện đô thị. Tất cả các tác phẩm đều được chọn lọc kỹ lưỡng bởi các tác giả và dịch giả uy tín, mang đến trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời nhất cho bạn!
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.