🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Lần này Hoàn Ý không ngăn y lại. 

Hắn biết Thu Minh Thù làm gì cũng có lý do. Vừa rồi hắn chỉ là vừa bước vào đã thấy cảnh tượng quá sốc, bản năng lập tức ra tay cản y. Nhưng giờ y đã giải thích rồi, hắn cũng không còn lý do để ngăn cản nữa. 

Lưỡi dao sắc bén lướt qua cánh tay Thu Minh Thù. 

Làn da y trắng như tuyết, mịn màng đến mức tưởng chừng có thể tan ra dưới đầu ngón tay. Thế nhưng khi con dao cứa lên, hoàn toàn không có cảnh máu chảy đầm đìa như tưởng tượng. 

Lưỡi dao vừa chạm vào da y đã lập tức bị bật ra, chỉ để lại một vệt trắng mờ do lực ma sát. Vệt trắng ấy cũng nhanh chóng biến mất, làn da trơn láng hệt như chưa từng bị tác động. 

Thu Minh Thù ngẩng đầu lên, cười với Hoàn Ý: "Ngươi thấy chưa?" 

Dù đã đoán trước nhưng tận mắt chứng kiến, Hoàn Ý vẫn không khỏi sửng sốt. Hắn đưa tay nắm lấy cánh tay y, đầu ngón tay nhẹ nhàng lướt qua vết dao vừa chạm vào, xác nhận y thực sự không hề bị thương mới khẽ hỏi: "Đao thương bất nhập?" 

Thu Minh Thù lắc đầu, sửa lại: "Không chỉ vậy." 

Dứt lời, y lui ra một bước, bắt đầu cởi áo. 

Hoàn Ý nhìn động tác gọn gàng của y, môi mấp máy như định nói gì đó. Nhưng thấy Thu Minh Thù chỉ chăm chú vào chuyện của mình, không hề để ý đến ánh mắt hắn, Hoàn Ý lại thôi, chỉ lặng lẽ quan sát y. 

Y rất nhanh đã cởi áo ngoài, rồi kéo vạt áo bên trong xuống, để lộ phần ngực trắng ngần như ngọc. Y giơ tay chỉ vào một chỗ trên ngực mình, nói với Hoàn Ý: "Nhìn này." 

Làn da y láng mịn, từng đường nét tinh tế hoàn hảo như tuyệt phẩm chạm khắc. 

Dĩ nhiên, Thu Minh Thù kéo áo không phải để khoe da thịt, Hoàn Ý hiểu điều đó. Nhưng dù vậy, mặt hắn vẫn hơi đỏ lên, ánh mắt cũng không biết nên đặt vào đâu. Tuy nhiên, chỉ một lát sau, hắn liền lấy lại bình tĩnh, nghiêm túc nhìn vào ngực y, hỏi: "Vết thương của ngươi đâu?" 

Mấy tháng trước, Thu Minh Thù từng bị thương khi chắn dao cho hắn. 

Tuy vết thương không sâu nhưng do thể chất yếu, y mất rất nhiều máu, suýt chút nữa không qua khỏi. Mà vị trí vết thương chính là ngay trên ngực. 

Thế nhưng lúc này, trước mắt hắn chỉ là một vùng da nhẵn nhụi, hoàn toàn không có dấu vết nào. 

Hoàn Ý cau mày: "Vết thương... biến mất rồi?" 

Thu Minh Thù gật đầu, trong mắt vẫn đầy ý cười: "Ta cũng không biết tại sao, nhưng hình như đúng là vậy. Không chỉ vết thương này, mà tất cả vết sẹo trên người ta trước đây cũng biến mất rồi." 

Trước đây, khi bị truy sát ở thành Vụ Bình, y từng bị thương không ít. Dù sau đó đã lành nhưng vẫn để lại vài vết sẹo. 

Thế mà bây giờ, những dấu vết ấy đều đã biến mất, làn da y trở nên nhẵn nhụi như trẻ sơ sinh. 

Hoàn Ý vô thức đưa tay chạm vào ngực y. Đến khi nhận ra hành động có phần ám muội của mình, hắn vội vàng thu tay lại, ho nhẹ hai tiếng rồi hỏi tiếp: "Đây là hiệu quả của việc nâng cấp "Thể chất" mà ngươi nói?" 

Thu Minh Thù gật đầu: "Sáng nay tỉnh dậy ta đã thấy như thế rồi. Cảm giác cơ thể cũng có chút thay đổi, nhưng ta không biết phải diễn tả thế nào. Giống như..." 

Y còn chưa nghĩ ra cách mô tả, Hoàn Ý đã lên tiếng trước: "Tình trạng này rất giống một cảnh giới trong võ học. Khi đạt đến cảnh giới đó, cơ thể sẽ tự loại bỏ tạp chất, lột xác thành một hình thái hoàn mỹ hơn."

"Cảnh giới võ học?" 

Ban đầu Thu Minh Thù không biết phải mô tả thế nào, nhưng nghe Hoàn Ý nói vậy, y lập tức nhớ đến những loại võ công thần kỳ trong các tác phẩm mình từng đọc. Cách nói này có vẻ khá hợp lý, y bèn gật đầu: "Cũng gần giống như ngươi nói." 

Hoàn Ý cụp mắt, trầm ngâm suy nghĩ: "Đạt đến mức lột xác thoát thai trong võ học đã là cảnh giới đỉnh cao, trên đời này rất ít người có thể chạm tới. Nếu hệ thống của ngươi có thể giúp ngươi đạt đến trình độ này, vậy nếu tiếp tục nâng cấp, có lẽ..." 

Thu Minh Thù không giấu diếm, kể hết những gì y thấy trên diễn đàn và trong các hướng dẫn cho Hoàn Ý nghe. 

Hoàn Ý nhướng mày: "Trường sinh bất lão?" 

Thu Minh Thù lại gật đầu: "Dù sao ta cũng chỉ nghe nói thôi, nhưng nhìn vào Nhạn Tình, có vẻ hệ thống thực sự có khả năng đó." Nghĩ đến lời Hoàn Ý vừa nói về cảnh giới võ học, y chợt nổi hứng hỏi: "Nếu võ công luyện đến mức cao hơn nữa, có thể đạt đến mức trường sinh như vậy không?" 

Thật ra, y chẳng có nhu cầu gì với việc sống bất tử. Một đời này với y đã đủ dài rồi. Nếu sau này tất cả những người y yêu quý đều không còn, mà chỉ còn lại một mình y, vậy thì có khác gì kiếp trước – một cuộc sống vô vị chẳng có gì đáng mong đợi? 

Nhưng y chỉ thuận miệng hỏi vậy thôi, không ngờ Hoàn Ý lại gật đầu thật: "Quả thực có ghi chép về điều đó." 

Thu Minh Thù ngạc nhiên: "Ghi chép?" 

Hoàn Ý khẽ nói: "Ừm. Dù nhiều năm qua không thấy ai đạt tới, nhưng tương truyền nếu luyện đến cảnh giới tối thượng, võ học có thể giúp con người trường sinh bất tử." 

Thu Minh Thù mở to mắt: "Vậy còn ngươi..." 

Y biết Hoàn Ý mạnh đến mức nào, có lẽ hắn là cao thủ trẻ tuổi nhất trong những người đứng trên đỉnh thế gian. Nếu thật sự có cảnh giới như vậy, thì trong thiên hạ, người có khả năng đạt được nhất chắc chắn là hắn. 

Hoàn Ý nhìn y, hiểu ngay y đang nghĩ gì. Hắn bật cười, gật đầu: "Không biết sẽ mất bao lâu, nhưng ngươi cứ yên tâm, ta sẽ không để ngươi một mình ở thế gian này đâu." 

Thu Minh Thù biết chuyện này không thể dễ dàng như vậy, nhưng Hoàn Ý lại không chút do dự mà hứa hẹn, khiến y không nhịn được mà cười, vòng tay ôm lấy hắn, rồi nhẹ nhàng hôn lên môi hắn. 

"Đừng lo, cứ tiếp tục nâng cấp đi." Hoàn Ý đáp lại nụ hôn của y, đưa tay vuốt ve mái tóc y, giọng dịu dàng: "Có lẽ sau khi nâng cấp, chúng ta sẽ tìm ra cách đối phó với Nhạn Tình." 

Câu này không phải không có lý. Nhạn Tình đã hấp thụ sức mạnh của vô số hệ thống yêu phi khác, khiến thực lực của hắn đã vượt xa người thường. Muốn đối phó với hắn, cách duy nhất chính là dựa vào hệ thống. Đó cũng là lý do suốt thời gian qua, Thu Minh Thù và Hoàn Ý ra sức tích lũy điểm Kinh Diễm. 

May mắn thay, nghi thức trong cung vốn đã phức tạp. Sau khi lập hậu, hai người thường xuyên phải xuất hiện trước công chúng, tham gia vô số yến tiệc và nghi lễ. Nhờ vậy, họ không cần phải bày thêm trò gì lớn, mà điểm Kinh Diễm vẫn cứ thế tăng lên đều đặn. 

Bây giờ, mỗi ngày điểm Kinh Diễm của Thu Minh Thù đều nhân lên theo cấp số nhân. Thậm chí ngay cả khi y chỉ ngồi trong tẩm cung không bước chân ra ngoài, các chuyện kể của đám thuật sĩ và bậc thầy kể chuyện cũng sẽ tự động mang điểm Kinh Diễm về cho y. 

Nếu xem điểm Kinh Diễm như một loại tài sản, thì Thu Minh Thù chưa bao giờ cảm thấy giàu có như bây giờ. Y có thể tùy ý dùng nó để nâng cấp bất cứ thuộc tính nào mà không cần đắn đo. 

Cuối cùng, sau một tháng tích lũy, Thu Minh Thù đã nâng cấp "Thể chất" lên cấp 15 – cấp tối đa.

Cấp cao nhất ở đây tất nhiên chỉ là cấp cao nhất đã biết. Nhưng theo bài hướng dẫn mà Nhạn Tình từng để lại trên diễn đàn, hệ thống dường như vẫn còn cấp bậc ẩn cao hơn nữa—chỉ là với cảnh giới hiện tại của Thu Minh Thù, y vẫn chưa thể mở khóa được những tính năng đó. 

Ngoài thể chất đã đạt cấp tối đa, y cũng nâng cấp các thuộc tính khác lên cấp 14. Một số thuộc tính như "May mắn", "Nhìn thấu" và "Dẻo dai" thì đã max, tính ra chỉ còn là vấn đề thời gian trước khi y nâng cấp toàn bộ thuộc tính lên mức cao nhất. 

Cùng với sự nâng cấp liên tục của thuộc tính và kỹ năng, Thu Minh Thù cũng phát hiện ra rất nhiều điều mà trước đây y không hề hay biết. Thậm chí trong thời gian này, y còn tận dụng hệ thống giao dịch trên diễn đàn để buôn bán thành công kha khá món hời, đồng thời khám phá ra không ít bí mật liên quan đến cách sử dụng sức mạnh của hệ thống. 

Sau khi đã nắm rõ tình hình, y và Hoàn Ý lại một lần nữa mời Mạc Phi Loan cùng những người khác đến Cung Hoài Ngọc. 

Thời gian qua ai nấy đều bận tối mắt tối mũi, mà bận nhất đương nhiên là Thu Minh Thù và Hoàn Ý. Vậy nên dù mọi người đều ở trong hoàng cung và vẫn trao đổi tin tức với nhau, nhưng thực tế, số lần họ gặp mặt chẳng được bao nhiêu. 

Trong số đó, cung của Phó Uẩn Hòa và Bùi Chân gần Cung Hoài Ngọc nhất, thế nên hai người này đến nhanh nhất. Chưa đầy một tiếng sau khi Hoàn Ý cho người truyền tin, họ đã có mặt. 

Điều bất ngờ là suốt mấy tháng qua, Phó Uẩn Hòa và Bùi Chân lúc nào cũng bị xích vào nhau, vậy mà giờ không biết vì lý do gì, Phó Uẩn Hòa lại tháo xích ra. Hai người tay trong tay bước vào cung điện, Thu Minh Thù nhìn chằm chằm một lúc lâu, cuối cùng không nhịn được mà lặng lẽ kéo Phó Uẩn Hòa sang một bên, hỏi nhỏ: "Ngươi và sư huynh ngươi nói rõ ràng rồi?" 

Trước đó, Phó Uẩn Hòa lo Bùi Chân lại bỏ đi lần nữa nên dù có thế nào cũng không chịu thả người ra. Bây giờ xem ra hai người họ đã giải quyết xong vấn đề. 

Phó Uẩn Hòa hiểu ý y, nheo mắt cười: "Không, ta đời này sẽ không để sư huynh rời khỏi ta nữa." 

Thu Minh Thù vẫn chưa hiểu lắm, thì thấy hắn nhướng mày đầy bí ẩn: "Dùng dây xích cũ bất tiện quá, ta đã bỏ ba tháng nghiên cứu một loại khóa cơ quan mới. Chỉ cần đầu khóa ở chỗ ta, ta có thể cảm nhận được vị trí của sư huynh bất cứ lúc nào." 

Thu Minh Thù: "..." 

Y thật sự không hiểu nổi sở thích của hai sư huynh đệ này. 

Nhưng còn chưa kịp nói thêm gì, Phó Uẩn Hòa đã tò mò hỏi: "Sao ta thấy ngươi có vẻ hơi khác trước vậy?" 

Thu Minh Thù không cảm nhận rõ ràng sự thay đổi của bản thân, mà Hoàn Ý thì ngày nào cũng ở bên y nên dù có phát hiện khác lạ cũng chẳng thấy rõ ràng lắm. Nghe Phó Uẩn Hòa nói vậy, y cũng hiếu kỳ muốn biết người ngoài nhìn y có gì khác so với trước, bèn hỏi: "Khác chỗ nào?" 

Phó Uẩn Hòa ngẫm nghĩ rồi đáp: "Hình như ngươi còn đẹp hơn trước, kiểu khiến người ta không thể rời mắt được. Ngoài ra..." 

Thu Minh Thù: "Ừm?" 

Phó Uẩn Hòa nhìn y với ánh mắt kỳ lạ: "Còn làm người ta có cảm giác muốn được ngươi xoa đầu, muốn được ôm, hoặc được chạm vào." Hắn ngập ngừng một chút, cố tìm một cách diễn đạt phù hợp, "Giống như... rất thân thiết, kiểu như mẹ ta vậy. Ta không thể từ chối ngươi bất cứ điều gì." 

Thu Minh Thù: "..."

Chương trước
Chương sau
Trang web đọc truyện online hàng đầu Việt Nam, cung cấp kho truyện phong phú với các thể loại như tiên hiệp, kiếm hiệp, ngôn tình, truyện teen và truyện đô thị. Tất cả các tác phẩm đều được chọn lọc kỹ lưỡng bởi các tác giả và dịch giả uy tín, mang đến trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời nhất cho bạn!
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.