Chị chỉ thích mình Lâm Duyệt Vi, em hiểu rồi, quyết chí thề không đổi
Lâm Duyệt Vi cho rằng sẽ gặp mộng đẹp nào ngờ lại gặp ác mộng, cho rằng sẽ gặp ác mộng thì lại tương phản.
Tối hôm qua trước khi ngủ Thiệu Nhã Tư uống nước nhiều quá nửa đêm mắc tiểu, mắc tới tỉnh, lật hai vòng trên giường bưng lấy bàng quang, không thể làm gì khác ngoài dùng di động chiếu sáng đi phòng vệ sinh. Cô rửa tay xong thì một thân thoải mái mà trở về, bỗng nghe thấy trên giường đối diện có tiếng cười.
Trầm thấp, giống như tiếng cười si mê trong mộng đẹp.
Ngón tay Thiệu Nhã Tư che đèn pin một chút, chiếu về phía chiếc giường ấy.
Sáng sớm hôm sau, Thiệu Nhã Tư vừa lau mặt vừa bước ra khỏi toilet, nói với Lâm Duyệt Vi: "Tối hôm qua mơ thấy gì đấy?"
Lâm Duyệt Vi ngồi trên giường chỉnh lý ba lô của mình, nói "Nằm mơ? Mình đâu có."
Nàng không nhớ rõ, buổi sáng dậy chỉ cảm thấy toàn thân thư thái, nhẹ nhàng đi không ít.
Thiệu Nhã Tư nói "Tối hôm qua cậu cười hơn nửa giờ, còn nói mớ."
Lâm Duyệt Vi: "..."
Thiệu Nhã Tư bát quái nói: "Ấy, đến cùng cậu mơ thấy gì vậy? Không phải là. . ."
Lâm Duyệt Vi: "Đừng nói bừa."
Triệu Nhã Tư ủy khuất nói: "Mình còn chưa nói gì."
Lâm Duyệt Vi đeo ba lô lên lưng: "Vậy cái gì cũng đừng nói, nhanh chuẩn bị, muộn rồi."
Ngọn lửa bát quái của Triệu Nhã Tư đang hừng hực thiêu đốt cứ như vậy bị dập, nhưng cô không có ý định từ bỏ. Suốt cả chặn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/lam-thi-lang-co/1722198/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.