Cd cúi đầu, đôi môi mỏng gợi cảm không ngừng má sát môi đỏ mọng của Hoàng Ngân, nhưng vẫn không xâm nhập vào.
Hoàng Ngân bị anh trêu đùa, trêu đến ngứa ngày mà anh lại dừng lại đột ngột.
Bàn tay vỗ nhẹ vào khuôn mặt ửng hồng của cô: “ngủ thôi.”
Nói xong nghiêng người ôm Hoàng Ngân vào lòng, nhắm mắt ngủ.
Hoàng Ngân vùi người trong lòng anh, ngạc nhiên nhìn chằm chằm anh, mất nữa ngày vẫn chưa tỉnh tảo lại.
“Sao nào? Mong đợi?”
Cao Dương Thành không mở mắt ra, khóe miệng lại cười xấu xa, hỏi người đang nằm trong lòng.
Hoàng Ngân đột nhiên tỉnh táo lại, khuôn mặt ửng hồng chột dạ xùy cười nói: “anh cho rằng ai cũng giống anh, thân dưới luôn thấy đói á!”
“ừm! Cho nên em tốt nhất nằm ngoan trong lòng tôi, chớ lộn xộn, bởi vì chỉ sơ ý một chút sẽ trở thành đồ ăn trong miệng tôi.”
Nghe giọng điều phách lối tự cao tự đại của anh ấy mà xem!
Hoàng Ngân còn muốn nói gì, Cao Dương Thành chợt mở mắt, ngón tay khều khều cằm cô, cười nói: “nếu em cũng đói bụng, mặc dù muốn cho em ăn no, nhưng nghĩ đến việc buổi sáng em không thể rời giường được, đành cho...em nhịn một chút, hôm khác tôi sẽ cho em “ăn” no!”
“...”
Hoàng Ngân đỏ mặt, bàn tay trắng ngần như tuyết vỗ vào lồng ngực rắn rỏi của anh, yêu kiều mắng: “lưu manh cầm thú.!”
Tuyệt đối là bác sĩ cầm thú.
Cao Dương Thành cười sảng khoái, ghìm chặt nàng vào lòng: “được rồi, đừng lộn xộn nữa, lại gây chuyện nữa trời liền sáng, ngày mai còn đi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/lam-vo-bac-si/540065/chuong-83-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.