Cô nhớ lúc cô bị bệnh nằm trong bệnh viện, Lục Ly Dã đã thức trắng đêm không ngủ ở bên cô, nói chuyện cùng cô, kể chuyện cười… Nghĩ ra mọi cách làm vết thương của cô bớt đau đớn.
Thình lình, trên tủ đầu giường chuông điện thoại di động đột ngột vang lên, nháy mắt đem suy nghĩ của Hướng Tình từ quá khứ trở về.
Cô cầm điện thoại di động lên nhìn thoáng qua tên người gọi đến, liền cứng người.
Không phải ai khác gọi điện thoại tới mà chính là… Morri!
Hướng Tình quét mắt nhìn Lục Ly Dã đang ngủ say trên giường, ấn nút tắt chuông điện thoại, sau một hồi rối rắm mới đi ra ban công nhận điện thoại của anh.
“Đang ở đâu?”
Đầu bên kia, Morri hỏi cô.
Hướng Tình nhíu mày: “Anh không có tư cách hỏi thăm tình hình của tôi!”
Ở đầu bên kia điện thoại chợt im lặng một cách chết chóc.
Một lát sau: “Xuống dưới…”
Anh ra lệnh cho cô qua điện thoại.
Trong lòng Hướng Tình sợ hãi…
“Anh ở đâu?”
Cô căng thẳng hỏi dò anh.
Đứng ở ban công ngoài trời, theo bản năng ánh mắt cô nhìn xuống tầng dưới tìm kiếm, thấy được một chiếc xe Bentley quen thuộc ở tầng một.
Trái tim Hướng Tình lại cảm thấy nặng nề…
“Tôi ngủ rồi, anh đi đi!”
Cô không muốn nói chuyện với anh.
“Hoặc là em xuống đây, hoặc là anh đi lên trên đó!”
Thái độ của Morri trước giờ luôn ngang ngược.
Hướng Tình nghe vậy thật sự có chút tức giận, bàn tay cầm đi động nắm chặt lại: “Được, tôi đi xuống dưới đó!”
Cúp điện thoại, ngay cả áo khoác
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/lam-vo-bac-si/541297/chuong-507.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.