Trong căn phòng bày trí trang nhã, trên tràng kỷ niệm nhiều thiên thanh, kê sát tường bên một chiếc đôn gỗ bày lư hương bằng đồng đen tỏa nhẹ khói nhang trầm thơm dịu, một thiếu phụ tuyệt đẹp ngả lưng, dựa mình vào gối gấm, đôi chân duỗi theo chiều tràng kỷ. Dưới đợt tóc mây đen lánh óng ánh phản chiếu bóng đèn lưu ly treo ở giữa phòng, nổi bật khuôn mặt trái xoan trắng hường với cặp mắt bồ câu, chiếc mũi dọc dừa, cặp môi mọng đỏ như trái nhót. Mấy sợi tóc lòa xòa trên trán và lả lướt trên cổ trắng mịn màng như mỡ đọng càng làm tăng vẻ đẹp vừa mơ màng vừa lộng lẫy của khuôn mặt mỹ miều ấy. Nàng vận xiêm y bằng lụa hường mỏng in rõ chiếc đùi thon thon đầy đặn, dài muốt vì lụa mềm mại phủ sát mình mà nàng lại chống tay nằm nghiêng. Thiếu phụ lim dim cặp mắt huyền nhìn vào khoảng chân không như đang mải miết suy tính điều gì, tay phe phẩy chiếc quạt lông bạch hạc nõn nà.
Cửa phòng chợt mở ra, Tôn Hoàn gọn gàng trong chiếc bào tím sẫm đai huyền đủng đỉnh bước vào. Thiếu phụ nằm nguyên chỗ, ngước mắt nhìn người mới đến, cất giọng trầm trầm :
- Sư huynh đã đọc kỹ bức thơ của Giáo chủ chưa?
Tôn Hoàn đi đến bên trường kỷ nhìn thiếu phụ hồi lâu, mới đáp :
- Có, đọc rồi.
Không chớp mắt, nàng dịu dàng :
- Sư huynh tính sao?
Với một giọng đều đều, Tôn Hoàn chậm rãi :
- Chưa tính sao cả. Vả lại tính ngay sao được, còn phải tùy trường hợp!...
Thiếu phụ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/lam-y-nu-hiep/387923/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.