Bốn người lên đường về hẳn Tô Châu. Nhưng đường vòng Thạch Tấn huyện không dẫn thẳng đến đại trấn mà đi vào lối sau Tam Môn cốc.
Khi gần tới nơi, Lam Y nhìn quanh :
- Cảnh vật nơi đây y hệt lối vào Tam Môn cốc nhỉ?
Âu Dương Bích Nữ chỉ roi ngựa vào mấy phiến đá lớn chồng lên nhau :
- Thì hẳn hoi là Tam Môn cốc rồi, hiền muội coi cái thạch môn thiên nhiên kia kìa. Không nhận ngay ra là vì chúng ta đi ngược chiều. Lối này rẽ tay hữu qua Hàn gia trại. Lối tay tả qua ngay trước cổng Địch gia trại và về trang trại nhà...
Chu Đức Kiệt nói :
- Phải rồi, trên đường từ Thạch Tấn về đây ta thường gặp các ngưu trại cực lớn. Ngu huynh còn nhớ Địch, Hàn hai Trại chủ đã có lần nói rằng các lái trâu phần nhiều từ Lữ Châu và Vũ Hồ đến, tất kéo qua đường này. Và hai trại Địch, Hàn là chặng cuối cùng trước khi tiêu thụ các giống vật đó vào Tô Châu và các vùng lân cận.
Vừa đi vừa chuyện trò, không mấy chốc bốn người đã sắp qua cổng Địch gia trại.
Lam Y hỏi ý kiến mọi người :
- Có vào thăm Địch Phượng Tiên không? Hay là để khi khác...
Chu Đức Kiệt nói :
- Nên rẽ vào trước là thăm họ Địch, sau là xem anh em chàng họ Dương đã về đây chưa hay lại lang thang nơi nào rồi.
Âu Dương Bích Nữ cười ròn rã :
- Gặp y ở Vũ Hồ, tiểu muội giật mình, không ngờ y lại lang thang mò mẫm vào nơi hẻo lánh
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/lam-y-nu-hiep/387932/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.