Cơn hỗn loạn đi qua, phòng khách lại trở về khung cảnh ổn định. Junsu vẫn ôm cứng lấy Jaejoong mà thút thít còn Yoochun chỉ biết im lặng ngồi bên cạnh quan sát tình hình.
Yunho một mặt hướng cái nhìn tức tối về Junsu rồi sau đó lại đưa ánh mắt trách cứ sang Yoochun. Tuy hận hai vợ chồng nhà ấy không thể tả nhưng hắn vẫn tỏ ra rộng lượng tìm một cái áo đưa cho anh mặc tạm.
“Cám ơn giám đốc” Yoochun lịch sự nói rồi đón lấy tròng vào người
“Không cần cám ơn. Cậu để giành sức tạ tội với tôi đi”
Chẳng biết lời hắn nói có thật hay không chỉ thấy mặt anh bỗng xám ngoét. Gì chứ những người thường ngày càng tỏ ra công tư phân minh thì đến lúc công tư lẫn lộn thì nguy hiểm vô vàn.
“Giám đốc..hê hê..cứ đùa”
“Vậy anh xem thử mấy cái này có giống đùa không???”
Hắn nói rồi hầm hầm lấy túi đá chườm ra khỏi mặt để lộ những vết sưng to tướng. Không giấu được tức giận nổi rõ gân xanh trên trán.
“Yahhh. Ai bảo lúc đó anh không nói rõ làm gì?” Junsu thò mặt ra khỏi lòng Jaejoong khẽ quát
“Là ai không đợi tôi nói đã xông vào giở thói lưu manh???” Yunho trừng mắt hỏi lại
“Cái đó…cái đó..cái đó là do anh xấu xa có hệ thống từ trước. Nhìn mặt đã thấy rõ là người bất hảo”
“Cậu còn dám nói? Có tin tôi!@#$&*% cậu không?”
“Anh mà dám!@#$&*% tôi, tôi sẽ abcxyz..”
Hai người một câu cũng không nhượng bộ, phòng khách im lặng được một chút lại rơi vào tình trạng ỏm tỏi. Jaejoong dù đã cố mở
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/lan-nua-yeu-anh/1509545/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.