“Jaejoong~ anh về rồi”
Yunho vừa bước vào nhà chưa kịp tháo giày đã gọi lớn, giọng điệu nghe vô cùng háo hức. Jaejoong hệt như buổi sáng, vẫn mải mê ngồi với đống vật dụng trẻ con bày bừa ở chỗ phòng khách nghe tiếng hắn gọi liền ngẩng đầu lên, có chút lẽn bẽn mỉm cười đứng dậy
“Cậu..cậu chủ về rồi”
Hắn khựng lại, nhíu nhíu mày ra chiều không hài lòng “Gọi lại một lần nữa anh nghe xem, gọi không đúng anh sẽ không lại gần em đâu”
Cậu mím môi xấu hổ, thừa nhận cách xưng hô chủ tớ đó đã trở thành thói quen, ăn sâu vào tiềm thức, bất ngờ mướn thay đổi cũng không dễ dàng gì. Nhưng từ hôm qua, quan hệ hai người đã thay đổi, không thể gọi hắn như trước được.
Hít một hơi sâu, cậu cúi mặt dán mắt xuống sàn nhà, giọng lí nhí
“A..A..anh về rồi”
Thật ra cái hắn muốn nghe cậu gọi là ‘chồng’ cơ, nhưng nhìn bộ dạng lúng túng ngượng ngùng này của cậu hắn biết không nên thúc ép, cứ từ từ chỉnh sửa. Mà kể cả khi Jaejoong chỉ đơn giản gọi hắn là ‘anh’ thì hắn cũng thấy nó quá ư là ngọt ngào rồi.
Hắn nở ra một nụ cười hài lòng, bước nhanh rồi bất ngờ ôm cậu vào lòng sau đó thả phịch hai người xuống sofa. Đặt cằm lên đỉnh đầu cậu cạ tới cạ lui vài cái
“Hôm nay ở nhà có vui không? Con có hành em không”
“Dạ..con ngoan lắm..không có phá”
Jaejoong ngồi trong lòng hắn mà mặt mũi ửng đỏ, cậu thật sự chưa thích nghi lắm với những cử chỉ thân mật từ hắn. Chưa kể nhìn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/lan-nua-yeu-anh/1509566/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.