[ Giả vờ là có một cái tiêu đề ở đây đi.]
Edit: Kally
Beta: Phong
Ngoài cửa sổ là màn đêm bao la, dường như có một con quái vật ẩn sau ánh đèn pha màu trắng.
Giảm Lan luôn thiếu đi những cảm xúc tinh tế của phụ nữ, nhưng khi nghe thấy giọng nói của Lăng Thần và Diệp Tiêu nói chuyện, cô hiếm khi có chút buồn bã.
Cô chỉ mới quen Diệp Tiêu lúc trở lại đội giữa chừng, nhưng sau khi thân thiết một khoảng thời gian như vậy thì cô cũng biết Diệp Tiêu dính Lăng Thần tới nhường nào, không, phải nói Thần ca của bọn họ quấn lấy Diệp Tiêu tới nhường nào.
Hai người họ, cũng không biết là ai ăn sạch ai.
Sự chia ly trong thực tế luôn vội vã và không có nhiều thời gian để bộc lộ cảm xúc, giải thích thêm.
Lăng Thần cười nói: "Tôi tin bé con của chúng ta có thể tự bảo vệ mình, bé con cũng phải tin rằng đội trưởng có thể tự bảo vệ mình, được không em?"
Hắn thở hắt ra, dùng ngón tay chạm vào môi Diệp Tiêu, hạ giọng nói: "Xin lỗi, tôi lại để em rời xa tôi."
Diệp Tiêu lắc đầu, cậu biết Lăng Thần muốn bảo vệ cậu, cũng giống như cậu muốn bảo vệ Lăng Thần vậy.
"Em tin anh."
"Ừ." Lăng Thần lại nở nụ cười không nghiêm túc, "Hôn một cái nhé?"
Diệp Tiêu ghé lại gần hôn lên môi Lăng Thần một cái.
Bình minh, sương mù bay mù mịt trong rừng cây, Đổng Linh Linh đang sắp xếp nhật ký mấy ngày nay, "Mặc dù vô tình đột nhập vào khu D là xui xẻo, nhưng tôi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/lan-trong-sinh-thu-ba/1908685/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.