“Mấy con gà bệnh kia rốt cuộc có được hay không đây, A Duật, cậu còn muốn chơi bóng rổ nữa không hả?”
“Chơi chứ, sao lại không chơi, cậu đến sân bóng chiếm chỗ trước đi, tôi đổi đôi giày đã.”
“Được rồi, đổi nhanh lên!”
“……”
Nam sinh hấp tấp đi xuống cầu thang phía bên kia, tiếng bước chân càng ngày càng xa, sắc trời phía xa chậm rãi tối dần xuống, ánh sáng hoàng hôn buông xuống bên chân Lương Nguyệt Loan, chiếu đến làn da nơi mắt cá chân của cô có chút trong suốt, có lẽ là đã có một ai đó ném được một đường bóng đẹp, mơ hồ truyền đến tiếng la hét đầy phấn khích từ trong sân.
Lương Nguyệt Loan đi ra ngoài hai bước, trên hành lang đã không còn một bóng người.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Cô đã học tiểu học ở gần đây nên vô cùng hiểu biết các tuyến xe buýt và thời gian của các tuyến xe, khi về đến nhà thì Ngô Lam vẫn còn đang bận rộn trong bếp, nhìn thấy cô trở về một mình thì hỏi Tiết Duật đâu.
“Cậu ấy đi chơi với các bạn cùng lớp của cậu ấy rồi nên sẽ không trở về ăn cơm tối.” Lương Nguyệt Loan ném cặp sách lên ghế sô pha rồi đi đến tủ lạnh tìm kem que, sau khi trả lời câu hỏi của Ngô
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/lan-vay-a-tu-that-lam/692635/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.