Trang Hôn Hiểu chạy qua, để kiểm tra vết thương cho tôi: "Đừng che mặt, để anh xem."
Tôi nhắm chặt mắt, hét to: "Anh nhanh mặc quần áo vào!"
"Em chẳng phải muốn nhìn à?" Giọng Trang Hôn Hiểu có chút cười, nhưng vẫn nhanh chóng khoác áo tắm, đưa tôi tới giường anh, dặn tôi nằm thẳng, sau đó lấy túi lạnh chườm đá cho tôi.
Thật không dễ dàng gì mới hoàn hồn lại, tôi oán trách: "Trang Hôn Hiểu, anh là kẻ thích phơi bày à? Một chút cũng không thèm để ý."
"Anh chỉ muốn làm sáng tỏ một việc thôi."
"Việc gì?"
Trang Hôn Hiểu bình tĩnh tuyên bố: "Đường kính của anh tuyệt đối không chỉ 2 cm."
"......"
Đợi máu ngừng chảy, tôi liền hỏi: "Hôm nay chẳng phải anh về nhà ông ăn cơm à? Sao về?"
Anh lại đổi cho tôi túi chườm đá khác: "Ông ngoại anh nổi trận lôi đình, sau đó cả nhà cụt hứng bỏ về."
"Sao lại nổi giận?"
Anh giải thích: "Vì cô người mẫu mới mà em họ anh mang về, hai tháng trước đã từng qua lại với ông ngoại anh."
Cái gì?! Tôi kích động tới nỗi suýt chút đổ máu mũi.
Cả nhà này thật, thật dâm loạn.
Có điều trước đây Trang Hôn Hiểu từng nhắc qua với tôi, ông ngoại anh là chủ tịch hội đồng quản trị của một tạp chí lớn, rất đào hoa, hơn 60 tuổi vẫn oanh oanh yến yến bên cạnh. Dưới không có con trai, liền dự định giao tạp chí cho cháu ngoại quản lí. Đứa thứ hai Trang Hôn Hiểu không ở đó, chạy đi làm kỹ sư thiết kế phần mềm. Đứa thứ ba đúng thiệt cháu hơn ông,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/lang-gieng-hac-am/2394633/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.