Phát chẩn đến quá ngọ mới xong, Tam công chúa và Tề quận chúa cũng nhanh chóng hồi phủ, còn Mộ Hoan thì ngồi kiệu riêng hồi Ngạc vương phủ. Trên đường đi tránh không khỏi buồn chán, đưa tay che miệng ngáp ngắn ngáp dài mấy lần.
“Chủ tử không đi xem hoa đăng sao?”
“Hoa đăng?” Mộ Hoan nghi hoặc nhìn Hỉ Tâm đang giúp nàng xoa bóp hai chân tê nhức: “Đêm nay sao lại có hoa đăng?”
“Hôm nay là triều nhật chi lễ a.”
Mặt nhỏ của Mộ Hoan giấu không được kinh ngạc, hôm nay đúng là triều nhật chi lễ, nàng cứ như vậy là quên mất chuyện này?
“Nhưng ta đã quá tuổi rồi, không đi được nữa.”
Hỉ Tâm ngẩng đầu lên cười cười: “Chủ tử nghĩ nhiều rồi, chúng ta cứ ngồi trên trà lâu xem mọi người cũng rất vui vẻ a.”
Mộ Hoan nghĩ ngợi một lúc, dù sao tối nay nàng cũng không có việc gì làm: “Hảo, ngươi chuẩn bị đi, gọi cả người của Phương Ngọc Thất.”
“Vâng.”
Bắt gặp vẻ mặt đắc ý của Hỉ Tâm, Mộ Hoan nhịn không được liếc xéo: “Tiện nghi cho ngươi.”
Hỉ Tâm cũng chỉ cười, không có nói gì.
Triều nhật chi dạ mỗi năm đều tổ chức một lần, cho các omega không quản là Lang tộc hay Nhân tộc đều được tham gia. Trong đêm sẽ cùng nhau trò chuyện, thả hoa đăng cầu phúc, hoặc bạn lữ sẽ hẹn hò bên bờ sông tâm tình cả đêm.
Đây cũng là ngày náo nhiệt nhất, Mộ Hoan ngồi xe ngựa cũng bị âm thanh huyên náo bên ngoài làm cho hưng phấn, những tưởng bản thân chỉ mới là cô nương mười ba tuổi chuẩn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/lang-hau-truyen-ki/1154371/chuong-127.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.