Trong lúc ta đang nghĩ ngợi, ngoài cửa phòng bỗng nhiên vang lên tiếng gõ. Ta vội hỏi: “Ai đó?”
“Ta.”
“Nhị thúc, có chuyện gì à?”
“Ta mang rượu thuốc sang, cô lấy bôi vào chân đi.”
“À, được.”
Ta tập tễnh bước ra cửa, thấy Bùi Nhị Lang đứng bên ngoài thì liền nhận lấy bình rượu thuốc trên tay hắn, trong đầu tự hỏi không biết có nên nhân cơ hội này mà nói với hắn về chuyện tú tài hay không.
Thế là ta mở miệng: “Nhị thúc, có chuyện…”
Ta vừa nói mấy câu thì đã đột nhiên phát hiện có gì đấy không đúng lắm. Bùi Nhị Lang ăn vận chỉnh tề, tay cầm bội kiếm, có vẻ đang định ra ngoài.
“Nhị thúc sắp phải đi sao?”
“Ừ.”
“Đi đâu vậy?”
“Huyện Giang Châu.”
“Sao vừa về nhà đã lại đi rồi?”
“Lần này ta rời thành vốn là vì việc công, chỉ là thuận đường đi qua huyện Thao Châu nên mới gặp mọi người một lát thôi.”
“Trời đã khuya rồi, nhị thúc đi đường cẩn thận nhé, nhớ chú ý an toàn.”
“Vừa rồi cô muốn nói gì với ta à?”
“Không có gì quan trọng đâu, đợi thúc về rồi nói sau cũng được.”
Bùi Nhị Lang cầm kiếm trong tay, dáng đứng cao thẳng, hơi thở bức người. Hắn nhìn ta chăm chăm, cười gằn một tiếng: “Còn ta thì lại có chuyện quan trọng muốn hỏi cô. Bao đầu gối và thảm lót lần trước cô đưa ta, vốn là làm cho người khác phải không?”
“… Phải.”
“Vì sao cô lại làm mấy thứ đấy cho hắn? Nghĩ kỹ đi rồi hẵng nói.” Giọng nói của hắn trầm trầm, sắc mặt có vẻ không vui.
Ta
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/lang-hoai-huu-ngoc/396788/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.