Tuyệt Sát Độc Điện phía bên kia nhìn điếu cày trong tay Lưu Tử Tinh thì khịt mũi coi thường: “Haha! Thuốc Tiên cái gì, đây đơn giản chỉ là rác rưởi nếu so sánh với Phấn Giã!”
Lưu Tử Tinh trợn mắt nhìn hắn một cái, không nói gì từ từ lui về sau, sau đó! Chạy!
Tuyệt Sát Độc Điện: “! ”
Tiếp theo liền cười phá lên: “Haha! Người của Ngũ Tà Môn thật là một lũ yếu đuối! Chưa đánh đã chạy! Haha!”
“Haha! Còn Thuốc Tiên! Ta khinh!”
“Chỉ có Phấn Giã mới là chân ái!”
Lưu Tử Tinh chạy đến khán đài thì dừng lại, lấy ra bỏng ngô chuẩn bị đã lâu, vừa ngồi xuống thì hét lên: “Các ngươi nhìn cái beep!! Bọn hắn sỉ nhục thuốc tiên! Con mẹ nó nhào lên đè đánh bọn hắn cho ta!!”
Vốn dĩ đang mộng bức đám người của Ngũ Tà Môn nghe hắn la hét thì hai mắt phóng lên nộ ý, tóc trở nên dựng đứng, tia chớp lấp lóe khắp người!
Lưu Tử Tinh: Wow! Super saiyan!
“A!!!” Cả lũ hơn trăm người cùng rống lên giận dữ, dưới ánh mắt kinh hãi của trọng tài cùng với khán giả, Ngũ Tà Môn bọn nghiện phá cổng lao vào Chiến Đài.
Cảnh tượng trùng kích thị giác, so với mấy bộ phim về xác sống càng thêm xác sống!
Lưu Tử Tinh: Mở cổng! Thả chó!
Ngũ Tà Môn Đệ Tử: Gào! Gào!!
Trước ánh mắt sợ hãi của kẻ địch, Ngũ Tà Môn giống như chó dại một dạng, gặp người là cắn.
Một cái Đệ Tử của Tuyệt Sát Độc Môn tương đối xui xẻo, thế mà lại đứng khá gần phía trước!
Kết quả sao? Chính là
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/lang-le-rut-vong-quay-may-man-doi-ngay-quay/2141500/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.