Lưu Tử Tinh hai tay đan xen làm ra vẻ mặt ta đã đoán được rồi! Tiếp theo sẽ là một tràng diễn sến sủa, cảm ơn, tiểu nữ nguyện lấy thân báo đáp! Diệp Phi Phàm tiểu tử này sẽ bắt đầu bước lên cuộc hành trình ngựa giống!
Rất phối hợp, Diệp Phi Phàm một mặt bình tĩnh nhìn cô gái đằng kia, nói năng lịch sự mà lại có phần dụ dỗ: “Đã làm tiểu thư sợ hãi! Ta tên Diệp Phi Phàm! Diệp trong lá cây, Phi Phàm trong không bình thường!”
Lưu Tử Tinh: “! ”
Nghe nó cứ sao sao ấy! Không bình thường? Ý ngươi là bị điên sao?
“Xin hỏi tiểu thư tôn tính đại danh? Có thể cho Diệp Phi Phàm ta làm quen được không ớ hả?” Hắn ném cho vị kia cô nương một cái mị nhãn, bộ dáng tiện đến làm người nổi da gà!
Vị kia cô nương che miệng của mình lại, hai mắt đẫm lệ, còn phát ra không nhỏ tiếng nức nở.
Diệp Phi Phàm thở dài: “Ai! Tiểu thư ngươi đừng khóc! Mặc dù ta biết ngươi rất sợ hãi nhưng không cần lo! Kẻ xấu đã bị ta dẹp bỏ!”
Lưu Tử Tinh ánh mắt quái dị nhìn chung quanh, hắn cảm thấy con mắt của mọi người nhìn xem Diệp Phi Phàm rất kỳ dị! Có chút giống như thế đang nhìn! Ác nhân!
Chẳng lẽ sáo lộ này hướng đi sai?
“Bốp!!” Tiếng vang thanh thúy vô cùng, Diệp Phi Phàm bị đánh bay xoay 1080 độ mới tiếp đất!
Má phải của hắn lúc này xuất hiện một dấu đỏ tươi bàn tay, xem ra bị đánh không nhẹ!
Hắn một mặt mộng bức nhìn vị kia cô nương,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/lang-le-rut-vong-quay-may-man-doi-ngay-quay/2141506/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.