Thực sự thẳng thắn.
Trương Tử Cẩn cười nhẹ, không khó chịu. Cô chỉ đứng dậy đẩy Sở Kiều thẳng vào chỗ không có gió, trên tầng cao nhất có rất ít người đi qua, lặng lẽ chỉ có thể nghe thấy tiếng nức nở của Sở Kiều.
Cúi xuống nhìn chằm chằm vào mắt Sở Kiều.
"Quy tắc bất thành văn?"
"Em xem tôi là người như vậy?"
Khi nói chuyện, ánh mắt cô hơi mất mát, khóe môi vẫn luôn ý cười nhưng độ sâu của ánh mắt khiến Sở Kiều không dám ngẩng lên.
Nếu lúc đó nàng biết Sơ Cẩn là sếp mới của mình, nàng tự hứa với mình một trăm can đảm cũng không dám nói.
Đầu óc Sở Kiều lúc này bị toàn hình ảnh của Trương Tử Cẩn quấn lấy, phần lớn sự khó chịu đã biến mất, tiếng nức nở cũng dần dần ngừng lại.
"Đừng khóc ." Trương Tử Cẩn vươn tay giúp Sở Kiều lau nước mắt, Sở Kiều cảm thấy bàn tay cô đặc biệt lạnh. Sau khi Trương Tử Cẩn đi lên, cô vẫn tiếp tục bảo vệ nàng nhưng tay cô đã đỏ bừng.
Nàng có thể đoán được Trương Tử Cẩn muốn nói gì, nhưng Sở Kiều cũng đã từng nói, bảo cô đừng đặt tâm tư vào nàng.
Sau khi Sở Kiều bước vào giới giải trí, La Anh đã bảo nàng đừng làm ảnh hưởng đến cuộc sống của Sở Dịch, nàng không được phép tiết lộ về em trai nàng.
Cho nên, ít ai biết Sở Kiều còn có em trai.
Thật buồn cười, mặc dù mối quan hệ của Sở Kiều với cha mẹ không tốt nhưng Sở Dịch lại rất thân thiết với Sở Kiều. Cho nên, khi Sở Dịch
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/lang-le-thich-em/13614/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.