Điểm này không giống với đội trưởng Thẩm chính trực một chút nào.
Chu Túy Túy dở khóc dở cười, liếc mắt nhìn Thẩm Nam, nhìn hai ba con trước mặt, bất đắc dĩ nói: "Trước mặt ba mẹ thỉnh thoảng tự luyến cũng được, nhưng không được kiêu ngạo, biết không?"
Thụy Thụy vẻ mặt mờ mịt mà nhìn cô, chớp chớp mắt hỏi: "Mẹ ơi, kiêu ngạo là cái gì?"
Cô bé còn nghe không hiểu nha.
Công chúa nhỏ tuy rằng thông minh, nhưng cũng không thông minh đến mức đó.
Chu Túy Túy nghẹn nghẹn, nhìn về phía Thẩm Nam: "Giải thích cho con gái của anh."
Thẩm Nam cười, xoa đầu cô bé dỗ dành, "Về nhà ba sẽ giải thích cho con nhé."
Đôi mắt của Thụy Thụy tỏa sáng, sảng khoái đồng ý, "Được ạ."
Sau khi về nhà, công chúa nhỏ Thụy Thụy đã mệt đến ngủ luôn rồi.
Chu Túy Túy nhìn nha đầu ngồi ở trên ghế an toàn, dở khóc dở cười: "Ngủ rồi."
Thẩm Nam nhìn một cái, nhẹ giọng nói: "Mệt mỏi đi, hai người đã đi dạo bao lâu rồi?"
"Khá lâu." Chu Túy Túy cười, ánh mắt dịu dàng nhìn Thụy Thụy.
Với Chu Túy Túy, cô bé Thụy Thụy vô cùng quan trọng.
Thẩm Nam ừ một tiếng, "Anh mang đồ lên trước rồi ôm con bé, em ngồi với con bé một lát."
Chu Túy Túy cong cong khóe miệng, đôi mắt tỏa sáng mà nhìn đội trưởng Thẩm, rất vui lòng để cho anh phục vụ hai mẹ con, "Được."
Đợi đến khi Thẩm Nam cất xong đồ hai người mua xong, lúc này mới ôm cô bé về nhà, Thụy Thụy ngủ mơ mơ màng màng, nhưng rất tự giác mà
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/lang-man-cua-anh/93832/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.