Thượng Hải chưa từng có tuyết rơi như thế, và Khổng Lê Diên cũng chưa từng đón Tết như thế.
Đối với nàng, ngày Tết chẳng khác gì những ngày bình thường.
Trừ mùa hè nóng trên 37 độ khiến nàng trở nên bồn chồn cáu kỉnh, ba mùa còn lại đều giống như bị nén vào trong những chiếc lon trên dây chuyền sản xuất tự động, trôi qua ngày một nhanh.
Tất cả những chiếc lon đều y hệt nhau, chỉ khác ngày sản xuất và hạn sử dụng.
Nàng không ngờ, chiếc lon của ngày 1 tháng 1 này lại có sự khác biệt.
Tối ngày 1 tháng 1, Thượng Hải có tuyết lớn. Khổng Lê Diên dựa vào thành xe, rít một hơi thuốc lá vị rượu vang đỏ.
Làn khói tỏa ra rồi lại bị gió thổi tan. Giữa màn tuyết lượn lờ và sương mù mờ ảo, nàng cúi đầu, tia lửa châm đến vạch đánh dấu cuối cùng trên điếu thuốc.
Nàng bất giác nhớ đến California.
Nàng nằm ngửa trong chiếc xe mui trần hút thuốc, có một người cô gái trẻ tuổi sẽ dựa vào thành xe hóng gió, hoặc bắt chuyện với những "người bạn" mới quen, hoặc chụp ảnh. Cô ấy sẽ nheo mắt ngắm nghía, chụp những chú chim nhỏ bay ngang qua, chụp những người qua đường có nét đặc biệt... và chụp nàng.
Tóm lại, dù đang làm gì, người đó cũng sẽ ghé qua xin một hơi thuốc, rồi lại bị sặc, đôi mắt màu nâu nhạt ngấn một tầng sương ướt át vì nước mắt, vừa ngây ngô lại vừa xinh đẹp.
Nàng thấy thú vị. Người này rõ ràng không biết hút, nhưng lần nào cũng cố xin cho bằng được. Điều đó
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/lang-man-nghich-bien-van-doc/2970172/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.