Vừa mới nghĩ tới môi trường hoàn toàn xa lạ thôi là Tô Minh đã cảm thấy vô cùng sợ hãi và lo lắng rồi. Anh không muốn để cho vấn đề này chắn ngang giữa hai người mãi, muốn từ chối rõ ràng ngay bây giờ luôn.
Nhưng anh lại bị đè tay lại không "nói chuyện" được, anh liều mạng lắc đầu để tỏ ý phản đối. Anh giãy dụa xoay tới xoay lui dưới người Trâu Bắc Viễn, cả người đều như kiểu hận không thể lớn tiếng phản đối.
"Đừng xoay nữa." Trâu Bắc Viễn suýt chút nữa đã không đè anh lại được: "Còn xoay nữa là cửng mất."
Tô Minh:...
Thế là anh lại càng xoay dữ hơn.
Một tay Trâu Bắc Viễn nắm lấy hai cổ tay của anh giơ qua trên đầu, đè anh lên đầu giường rồi nghiêng người xuống hôn môi anh.
Cả người Tô Minh bị bao phủ trong hơi thở ấm nóng của Trâu Bắc Viễn, rốt cuộc anh cũng ngưng giãy dụa, nghiêng đầu lặng lẽ đáp lại.
Mặt trời từ ừ ngả về phía Tây, ánh nắng khiến cho hai bóng hình mơ hồ của họ đan xen lấy nhau in trên vách tường màu trắng sữa.
Có những hạt bụi nhỏ bé nhảy múa trong nắng, lóng lánh loé lên ánh vàng kim.
Hôn một lúc lâu, Tô Minh cảm nhận được rõ ràng cái vật vừa nóng vừa cứng kia của Trâu Bắc Viễn đang đỉnh vào trên đùi anh. Anh nghiêng đầu qua t.hở dốc, đẩy vai Trâu Bắc Viễn ra khua tay với hắn: Đi tắm.
Hơi thở của Trâu Bắc Viễn nặng nề, ánh mắt hơi hung dữ, khoá chặt người Tô Minh lại, cắn lên môi anh hỏi: "Anh có
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/lang-nghe-anh-noi-yeu-em/1209694/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.