“…Mộ Dung?” — Hạ Trang từ trên giường bật dậy, bên cạnh trống trơn, người vốn nên nằm bên cạnh hắn không biết đã đi đâu. Hắn cau mày lo lắng, lập tức bước xuống giường định ra ngoài tìm kiếm.
Vừa đẩy cửa phòng ra, hắn chợt nhớ đến túi gấm nhỏ Lý Mộ Dung từng may cho, liền quay vào lấy theo. Bên trong có thể đựng bạc vụn cùng vài món lặt vặt.
Ra khỏi phòng, hắn nhìn quanh hai bên, trong sân vắng tanh. Hắn gọi nha hoàn ở gian bên cạnh dậy, nàng ta ngủ say hơn cả hắn, bị gọi tỉnh vẫn còn mơ màng. Hạ Trang hỏi Mộ Dung đi đâu, nha hoàn cũng không hay biết, bèn hỏi lại:
“Có cần đánh thức mọi người đi tìm không?”
Hạ Trang trầm ngâm giây lát rồi lắc đầu:
“Khoan đã. Ta sẽ đến một nơi, nếu không thấy nàng ở đó… thì hãy gọi tất cả dậy.”
Sự việc ban ngày vẫn lởn vởn trong đầu hắn — bữa tiệc với hai người giả làm thương nhân, thực chất là Hắc Bạch Vô Thường — bản năng mách bảo, chuyện này chắc chắn có liên quan đến họ. Thế là hắn vội vã chạy về phía tông từ của Mai Trang.
Lúc này, Đơn Tà thấy Lý Mộ Dung đã bị linh khí của bản thể Mai Linh bao phủ. Dù gió rất nhẹ, song bên trong lại vọng ra âm thanh the thé như tiếng phụ nữ gào thét.
Lý Mộ Dung mở to mắt nhìn bàn tay mình — một hóa thành hai, phần giao nhau mới là thân thể, còn phần tách ra chính là hồn phách.
Tay nàng không thể rời khỏi thân cây. Cánh hoa trên cây đồng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/lang-nghe-vo-thuong-noi-on-tam/2746564/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.