Thẩm Trường Thích ngồi đối diện Hắc Vô Thường, người tỏa đầy âm khí. Hắn sợ, nên cố gắng khiến bản thân bớt nổi bật, cúi đầu, thỉnh thoảng lại lén liếc nhìn sang phía đối diện.
Cho đến khi hắn thấy Khương Thanh Tố từ đầu phố chạy về phía sau lưng Hắc Vô Thường, mắt hắn sáng lên, nhưng miệng không nói được lời nào. Hắn lại nhìn sang Đơn Tà, hiển nhiên Đơn Tà cũng đã phát hiện ra sự đến gần của Khương Thanh Tố, ánh mắt trầm xuống, bàn tay đặt trên bàn siết chặt.
Khương Thanh Tố chạy thẳng vào khách điếm, đến trước bàn liền cầm chén trà trước mặt Đơn Tà uống một ngụm, chưa kịp thở, đã hỏi thẳng: “Đơn đại nhân đây là ý gì?!”
Thẩm Trường Thích nghe giọng là biết chẳng phải đến để hòa giải, mà là đến cãi nhau. Hắn bèn kéo ghế tránh xa, trong lòng thầm cầu nguyện giá như lúc này Chung Lưu ở đây, để hắn khỏi cô đơn sợ hãi.
Bàn tay đặt trên bàn của Đơn Tà dần thả lỏng, kết giới lập tức được dựng lên. Thẩm Trường Thích ngẩng đầu nhìn quanh – lần này thì hay rồi, chẳng ai ngoài hắn biết hai người đang cãi nhau.
Đơn Tà chậm rãi ngẩng đầu nhìn Khương Thanh Tố: “Bạch đại nhân hỏi vậy, là có ý gì?”
“Ngài biết rõ công dụng của trận pháp A Vũ dùng, lại không nói với ta sớm, là để xem ta xử lý ra sao phải không? Ta do dự hai lần, ngài lại khuyên ta công bằng, đã muốn ta công bằng, sao không cho ta công bằng? Giấu giếm lén lút, vậy cũng coi là nam tử hán?!” Khương
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/lang-nghe-vo-thuong-noi-on-tam/2746621/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.