Tối đến, Chung Lưu cùng Thẩm Trường Thích ngồi chồm hổm trước nha môn tri phủ. Thẩm Trường Thích một tay chống cằm, còn Chung Lưu không biết kiếm đâu ra được một que gỗ, đang gãi ngứa sau lưng.
Hắn vừa gãi vừa hỏi: “Chúng ta canh trước nha môn làm gì?”
“Không phải chúng ta, là ngươi.” Thẩm Trường Thích đáp, “Bạch đại nhân nói rồi, đêm qua Tô Cừu từng tìm đến Lôi Nguyệt Nhược, giờ muốn mượn thân thể nàng để dụ hắn vào bẫy. Mà cái bẫy này không thể để Giang Nhu phá hỏng, nên chúng ta phải giữ chặt hắn trong phủ, tốt nhất là không để hắn ta ra ngoài.”
Chung Lưu “á” một tiếng: “Vậy ta canh cửa trước, huynh đi đâu?”
Thẩm Trường Thích nói: “Ta canh cửa sau.”
Chung Lưu: “…”
Thẩm Trường Thích dặn dò xong liền đứng dậy: “Bất luận dùng cách gì, cũng không thể để Giang Nhu ra ngoài. Ta giữ cửa sau, ngươi giữ cửa trước, nếu lỡ có sai sót, ta không gánh nổi hậu quả đâu.”
Nói rồi hắn rời khỏi cửa trước nha môn, còn lại Chung Lưu bĩu môi, đành phải nghiêm túc làm nhiệm vụ canh giữ.
Ban ngày hôm đó, Khương Thanh Tố và Đơn Tà đến phủ họ Lôi, sau khi đánh thức Lôi Nguyệt Nhược, đã đạt thành thỏa thuận: Khương Thanh Tố mượn thân thể nàng đến khi bắt được Tô Cừu. Để tránh Giang Nhu bị liên lụy, Đơn Tà sẽ đóng vai Giang Nhu.
…
Khương Thanh Tố bắt chước Lôi Nguyệt Nhược không khó, nhưng Đơn Tà đóng giả Giang Nhu thì chẳng giống chút nào.
Ở hậu viện trà lâu, Khương Thanh Tố đã chỉ dẫn rất nhiều lần cũng không
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/lang-nghe-vo-thuong-noi-on-tam/2746653/chuong-108.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.