Màn đêm buông xuống, gió mát thấu xương.
Đêm hôm đó, Thượng Quan Quân Dao tìm cơ hội đi thư phòng cầu kiến Thượng Quan Chính Hào, lúc này Thượng Quan Chính Hào vẫn đang phẫn nộ ở bên trong.
Thượng Quan Quân Dao không ngu ngốc, sau khi biết Hàn Lăng như thế nào làm Thượng Quan Chính Hào giận dữ, liền tận dụng thời gian một buổi chiều suy nghĩ làm sao có thể bất động thanh sắc, đồng thời không để bất luận kẻ nào hoài nghi đến việc mưu hại Hàn Lăng của nàng.
Trời không phụ người có lòng, nàng cuối cùng cũng nghĩ được phương pháp.
Nàng nở nụ cười gian trá nhìn Thượng Quan Chính Hào.
Thượng Quan Chính Hào vẫn chưa thấy ý cười gian trá trên môi Thượng Quan Quân Dao, sau khi ngẩng đầu nhìn lướt qua, trầm giọng nói: “Có chuyện gì?”
“Dao Nhi được biết hôm nay tâm tình của cha không tốt, liền đến trù phòng hầm một chén thực thiện thanh nhiệt trừ hoả cho cha.” Thượng Quan Quân Dao tươi cười vô cùng ngọt lịm nói, nói xong liền đem chén thực thiện trong tay còn đang bốc khói nghi ngút đến trước mặt Thượng Quan Chính Hào.
Thượng Quan Chính Hào nghe vậy, ánh mắt đột nhiên trầm xuống, vẫn chưa nhìn thực thiện trên bàn, mà ngữ khí thập phần băng lãnh hỏi: “Dao Nhi, con biết cái gì?”
Thượng Quan Quân Dao khẽ cười một tiếng, nói: “Cha muốn lợi dụng Hàn Lăng đến lôi kéo Tứ hoàng tử phải không?”
Hai mi Thượng Quan Chính Hào cau lại, không nói, đang đợi lời nói kế tiếp của Thượng Quan Quân Dao.
“Cha cho rằng Hàn Lăng sẽ nghe theo mệnh lệnh
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/lang-phi/1725305/quyen-1-chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.