Người đàn ông kia chỉ hận không thể trừng mắt mà khiến Diệp Thiên phải chết. Chu Mặc An đứng cạnh đấy, hắn ta thấy thế, không tài nào trơ mắt nhìn tiếp được. Mãi đến giờ phút này Diệp Thiên – người sôi trào lòng báo thù kia mới nghĩ đến chuyện Đường Oánh chỉ là do trùng hợp, có khi nào việc hai người họ trốn trong khu rừng rậm này chỉ là ngoài ý muốn, rồi đúng lúc bị bọn họ gặp phải...
Diệp Thiên nghĩ vậy trong lòng, người đàn ông cao to kia ngã cả thảy hết ba lần mới rút ngắn khoảng cách giữa đôi bên xuống tầm mười mét. Đương lúc ông ta chuẩn bị liều mạng, còn Diệp Thiên định tiếp tục kiểm soát ông ta xong sau đó dò hỏi thì một tiếng nhốn nháo ồn ào vang vọng chốn rừng sâu.Tiếng động này còn rõ ràng hơn hai lần trước đó, có phạm vi lớn hơn so với hai lần trước đó, khí thế mạnh mẽ tạo hình bán cung kia lao về phía bọn họ.
Đường Oánh thấy thế, đôi mắt phẫn nộ kia của cô ta còn thêm nét kinh hãi, nhưng vì máu chảy lênh láng được hai phút rồi nên cô ta đã cạn kiệt sức lực, không tài nào hô hào được nữa mà chỉ có thể giơ đầu ngón tay lên, chỉ phía sau lưng cha mình: “Cha, chúng nó đến rồi, mau chạy đi...”
“Đường Oánh.” Lại là một tiếng rống đầy giận dữ, sau đó ai ai cũng trông thấy tốc độ lao về phía trước của hình bán cung kia ngày càng nhanh, cùng lúc đó, người đàn ông cao to kia cũng đã đứng dậy đến lần thứ ba, ông
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/lang-thien-chien-than/1374455/chuong-680.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.