Diệp Thiên cau mày, Vương Hổ thực sự không có ý nói dối!
"Hắn ta đưa thứ gì cho mày?" Ánh mắt của Diệp Thiên bỗng sáng quắc.
"Đây" Vương Hổ ngây ra một lúc, nhìn thấy sự lạnh lùng trong đôi mắt của Diệp Thiên, hắn nhanh chóng lấy ra một viên thuốc nhỏ.
"Chính, chính là cái này"
Bốp!
Ngay khi thấy viên thuốc, Diệp Thiên lập tức tát thẳng vào mặt Vương Hổ, đánh hắn ta ngã xuống đất.
"Mày đúng là đáng tội chết mà!"
Giọng nói lạnh lùng, dường như có thể thẩm thấu qua tâm hồn khiến cho Vương Hổ toàn thân run rẩy!
"Anh Diệp, tôi, tôi cũng bị ép buộc mà thôi! Chính Triệu Thụy đã đe dọa tôi, nếu không đồng ý, hắn ta sẽ đuổi tôi ra khỏi Dung Thành, tôi cũng không còn cách nào khác!"
Lòng can đảm của Vương Hổ đã bị dọa cho khiếp sợ, hắn nhanh chóng cầu xin sự thương xót.
"Vậy sao?" Diệp Thiên liếc nhìn hắn ta, và không có ý định đánh tiếp nữa!
"Đúng vậy, tôi đâu có can đảm nói dối anh chứ!" Khuôn mặt của Vương Hổ tái nhợt đi, giọng hắn ta run run!
"Anh yên tâm, đợi đến khi không còn đồ nữa, nếu hắn ta vẫn còn quay lại tìm tôi lấy đồ, tới lúc đó tôi nhất định sẽ thông báo cho anh mà, hãy bỏ qua cho tôi lần này đi!"
Nhưng người đứng trước mặt hắn còn không coi tứ đại gia tộc ra gì, muốn hắn ta biến mất khỏi thế giới này thì quá đơn giản.
Diệp Thiên im lặng, không nói gì.
Nhưng càng như vậy Vương Hổ càng cảm thấy lo sợ.
Bởi vì suy cho cùng, chỉ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/lang-thien-chien-than/1375717/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.