Diệp Thiên trả lời không như bình thường làm đứt mạch suy nghĩ của Tô Vân Nhi khiến cô ta không biết phải trả lời làm sao.
Bầu không khí trở nên gượng gạo, Diệp Thiên lại nhấp một ngụm rượu, coi như không có sự tồn tại của Tô Vân Nhi.
Mặt Tô Vân Nhi đỏ lên, đi cũng không được mà không đi cũng không được, tiến thoái lưỡng nan.
“Cô gái, hoá ra cô ở đây, anh Hổ của chúng tôi muốn cô qua đó uống với anh ấy một ly, chúng ta đi thôi.
Đúng vào lúc này, một tên tóc vàng đột nhiên tới trước mặt Tô Vân Nhi.
Ánh mắt hắn rạo rực giống như bàn tay đang lướt qua lướt lại cơ thể Tô Vân Nhi, ngữ khí của hắn hoàn toàn không có ý hỏi han.
“Tôi, tôi không quen anh Hổ nào cả! Với lại tôi còn đang uống rượu với anh đẹp trai này nữa, giờ tôi không có thời gian.”
Dường như Tô Vân Nhi có vẻ hơi sợ, ánh mắt trốn tránh, vừa nói vừa ôm chặt cánh tay của Diệp Thiên.
“Cái gì?”
Tên tóc vàng cau mày, ánh mắt hướng về Diệp Thiên không mấy thiện chí.
“Tiểu tử, đây là cô gái mà anh Hổ thích, hiểu chuyện thì mau cút, đừng tự tìm phiền phức.”
Nực cười, một báu vật thế này đúng là khó mà gặp được.
Đã gặp rồi thì sao có thể để mất chứ? Còn cô ta có đồng ý hay không cũng chẳng quan trọng, dù sao thì ở cái quán bar này anh Hổ mới là người có tiếng nói.
Chỉ đáng tiếc, Diệp Thiên chỉ liếc hắn một cách lạnh lùng với sự uy hiếp vừa rồi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/lang-thien-chien-than/1375723/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.