Buổi chiều ở trong phòng ăn ăn cơm, đạo diễn lâm thời qua đây thông báo cho mọi người, buổi tối dựa theo năng lực từng lớp đi đến các phòng học khác nhau để ghi hình tiết mục nói chuyện cùng người nhà.
Nội dung chủ yếu có hai điểm, một là trong quá trình trò chuyện báo cho đối phương biết đánh giá năng lực lúc đầu của mình, hai là nói ra mục tiêu trong lần đánh giá tiếp.
Thực tập sinh vội vội vàng vàng cơm nước xong chạy về ký túc xá gội đầu trang điểm, chỉ có Lâm Gia và Hạ Đông Thiền là chậm rãi hưởng thụ bữa cơm, lại ăn món điểm tâm ngọt siêu hot nếu đến muộn hai bước sẽ không giành được xong, mới trở về phòng luyện tập luyện nhảy.
Trong phòng luyện tập chỉ còn lác đác mấy người, Lâm Gia mặc đồng phục lớp D đi theo phía sau Hạ Đông Thiền mặc đồng phục lớp B vào phòng học sáng sủa.
Lâm Gia ngồi xếp bằng trêи sàn nhà, nhìn về phía Hạ Đông Thiền đang đứng trước gương nhìn video học nhảy, “Phòng học các cậu lớn hơn phòng bọn tôi nhiều. ”
Hạ Đông Thiền nhấn nút tạm dừng, quay đầu nói: “Đó là cậu chưa nhìn thấy phòng lớp A. Phòng học bọn họ mới gọi là lớn. ”
Lâm Gia hai tay chống lên sàn nhà, mở hai chân ra, ngoẹo đầu uể oải đáp: “Tóm lại không phải là phòng học của mình, dù nhìn bao nhiêu lần cũng như không. ”
“Sao như không được!” Hạ Đông Thiền quỳ xuống trước mặt cậu, vẻ mặt hưng phấn cầm hai tay của cậu, “Cũng bởi vì sau khi nhìn qua,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/lang-thinh/222774/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.