"Không cần."
Nàng nhìn màn hình điện thoại, không ngẩng đầu lên.
Thang máy chậm rãi đi lên, trong không gian ngột ngạt chỉ còn lại tiếng hô hấp của hai người.
Ánh mắt của Du An Lý dừng ở trên người nàng một lúc, nhỏ giọng nói:
“Thật đáng tiếc, tôi còn khắc tên em.”
Nghe thấy những lời này, Tả Nhan đột nhiên ngẩng đầu lên nhìn người bên cạnh.
Lúc này thang máy đã lên đến tầng một, một đám người mênh mông chen chúc tràn tới, ép hai người ra xa, nàng đành phải lui vào góc tường phía sau.
Tả Nhan hoài nghi là Du An Lý cố ý.
Lúc ở trên xe không nói, lúc xuống xe cũng không nói, hiện tại một hai phải kích thích tính hiếu kỳ của nàng.
Một bụng ý nghĩ xấu vẫn giống như trước kia.
Tả Nhan nghiến răng nghiến lợi, cất điện thoại vào túi xách.
Khi cửa thang máy mở ra, nữ nhân mặc áo khoác xám đen bước ra khỏi thang máy, Tả Nhan chen ra từ phía sau, vội vàng đuổi theo.
Nàng lon ton chạy theo, khi cả hai đi ngang qua, nàng giật chiếc bút màu bạc mà Du An Lý đang thưởng thức trên tay, sau đó không thèm nhìn lại lao thẳng vào khu văn phòng.
Người đứng đó khựng lại, cười một tiếng, tiếp tục sải bước đi.
Thời gian đến văn phòng sớm hơn bình thường một chút, Tả Nhan có nhiều thời gian chuẩn bị cho cuộc họp buổi sáng hơn.
Mấy ngày nay, nàng đã quen với tốc độ nhanh như vậy, sau khi làm quen với lưu trình này, nàng tự nhiên nâng cao hiệu quả, khiến bản thân thoạt nhìn thoải mái hơn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/lang-tranh-ai-muoi-dong-nhat-giai-phau/2502493/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.