Làm thế nào trải qua đêm dài tịch mịch mà không đi sâu vào chi tiết, dù sao buổi sáng Tả Nhan lại không thể dậy nổi.
Du An Lý cũng thực sự không gọi nàng dậy, đúng giờ rời giường mặc quần áo, đi vào phòng tắm rửa mặt sạch sẽ, sau đó bắt đầu làm bữa sáng.
Sau khi Tả Nhan nghe thấy động tĩnh trong bếp, không hiểu sao lại cảm thấy chột dạ.
Lúc trước, Du An Lý cũng chiếu cố nàng như vậy, nàng có thể cảm thấy yên tâm thoải mái là bởi vì Du An Lý lấy tiền lương, ngay lúc đầu hai bên đều bình đẳng -- sau này quan hệ giữa hai người trở nên hỗn loạn nên cũng không nhắc lại.
Nhưng hiện tại tình huống hoàn toàn trái ngược, Du An Lý không những không lấy một xu mà còn cho nàng ở, cho nàng ăn, cho nàng mặc, chiếu cố nàng mọi mặt giống như trước kia.
Vốn dĩ Tả Nhan muốn tận lực lảng tránh, nhưng đáng tiếc là nàng không khắc chế được tính "tham ăn" của mình, sau khi vượt rào lần đầu tiên, nàng bắt đầu an tâm thoải mái tận hưởng chiếu cố của Du An Lý dành cho mình.
Nói thế nào nhỉ, nếu tình huống này mà bị người thứ ba biết được thì sẽ mắng nàng là "vô liêm sỉ".
Tả Nhan biết chuyện này là không tốt, nhưng nàng giống như không thể "khách khí" với Du An Lý.
Hơn nữa nàng dám cam đoan, nếu nàng thực sự làm như vậy, Du An Lý sẽ không chỉ tức giận đơn giản như vậy.
Kết quả là, chột dạ của Tả Nhan chỉ quanh quẩn trong tâm trí liền
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/lang-tranh-ai-muoi-dong-nhat-giai-phau/2502549/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.