Đại sảnh im lặng như tờ, chỉ còn lại tiếng mưa gió và tiếng hít thở nặng nề của mọi người. Lý lão đại cứ mãi nhìn con dao đó, không hề quay sang nhìn người phụ nữa bên cạnh đến một lần. truyen247.vn
Trải qua sóng gió mấy năm nay, y đã quen lối sống thoải mái, uy nghiêm ngoài mặt tuy có thể uy hiếp đám đàn em nhưng lại không thể dẹp tan nỗi sợ hãi trong lòng. Có khi y nghĩ nếu được chọn lựa lại, hơn phân nửa y sẽ không gia nhập xã hội đen. Ai biết được một lão đại hô phong hoán vũ, phong quang vô hạn như y lại khao khát có thể ngày ngày an nhàn nằm ở nhà, yên ổn ăn bữa cơm?
Ba, ba đừng rời xa tụi con. Bên tai Lý lão đại như văng vẳng tiếng gọi của con trẻ, trước mắt lại xuất hiện ánh mắt căm hận của vợ cả. Lý lão đại từ từ ngẩng đầu nhìn ánh mắt sắc bén của Lâm Dật Phi, y bất chợt cười lên:
– Cám ơn cậu!
– Đừng!
Chị Uông kinh hoảng hét lên. Cô ở cạnh Lý Tồn Hiếu lâu nhất, cũng là tình nhân nên biết rõ nhất cử nhất động của y. Tuy mấy năm nay cô nhận thấy y yếu đuối, nhưng là người phụ nữ của y, cô sẽ không bao giờ rời xa y!
Song từ ánh mắt như được giải thoát của Lý lão đại, cô phát giác mình vẫn chưa hiểu được người đàn ông này. Y rất mệt, rất tiều tụy, thứ y muốn tuyệt đối không phải là việc cô trăm phương ngàn kế giúp y tiếp tục xưng bá!
Mới bước một bước, Chị
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/lang-tu-tai-do-thi/1545830/chuong-164.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.