Bạch Tuyết không thấy Lãnh Dạ nói gì, cô lần mò bò lên giường.
"Anh không nói lời nào chính là chấp nhận." Bạch Tuyết khôn ngoan ngọt ngào nói.
Cô bắt đầu đem hai tay Lãnh Dạ trói chặt, sau đó lại đem hai tay của anh trói chặt trên đầu giường, sau đó bắt đầu cởi quần Lãnh Dạ, trán của cô đã toát ra đổ mồ hôi.
Lãnh Dạ bị bàn tay nhỏ của Bạch Tuyết cởi quần , phía dưới đã nhô lên như một cái lều nhỏ.
Bạch Tuyết bị vật cứng đụng một cái.
Khuôn mặt nhỏ nhắn càng thêm hồng hào.
Bạch Tuyết cởi quần của Lãnh Dạ tới đầu gối, cũng không cho Lãnh Dạ cởi tiếp , cô liền ngồi lên hai đùi của Lãnh Dạ .
"Cô gái nhỏ, em đang đùa với lửa đấy, hay là em sợ không dậy nổi ——" Lúc này, nếu như Lãnh Dạ không biết Bạch Tuyết muốn làm gì? Chỉ sợ sẽ là đồ ngốc !
Bạch Tuyết vỗ vỗ bàn tay nhỏ bé, một bộ dáng đã xong việc.
"Người đàn ông của tôi phải không? Vậy thì ngoan ngoãn nằm đi, để tôi giúp anh hạ sốt, tôi cũng không thể cho anh chết cháy bởi cây đuốc lớn trong cơ thể, cho nên anh yên tâm, tôi sẽ nghĩ biện pháp ."
Bạch Tuyết đi tới cửa.
"Cô gái nhỏ —— nếu em đám đi , anh nhất định sẽ khiến em chịu không nổi."
Bạch Tuyết không để ý đến lời nói đó, mở đèn lên, sau đó mở cửa ra, cuối cùng biến mất tại cửa.
Lãnh Dạ mau bị ép điên , cô gái nhỏ thật to gan, lại có thể đùa với anh như thế .
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/lang-vuong-tong-giam-doc-vo-yeu-duoc-cung-ma-hoang/1747935/chuong-193.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.