"Không biết."
"Không biết."
"Không biết."
Ba tiểu nhục cầu trăm miệng một lời trả lời, không chút do dự, hơn nữa rất kiên định nói cho Lãnh Dạ rằng bọn nhỏ không biết anh.
Lãnh Dạ buồn bực hừ một tiếng, bọn nhỏ như thế nào lại không biết anh! Sao có thể?
Bọn nhỏ chính là linh đồng, thời gian ở trong bụng đều biết anh, hiện tại sao có thể không biết!
Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
"Các con biết cha của các con ở nơi nào sao?" Lãnh Dạ hỏi.
"Đương nhiên biết rồi." Sói con số một trả lời.
"Chú này, chú vừa mới ra tay cứu chúng con, đã giúp thì giúp tới cùng, đưa mẹ con về với cha con đi." Sói con số hai nói.
"Lão nhị, anh làm việc luôn luôn cẩn thận, lần này vì sao lại đem mẹ giao cho một xa lạ ?" Tiểu gạo nếp rất buồn bực hỏi.
"Lão tam, chú này vừa nhìn cũng không phải là người xấu, chú nhất định sẽ đưa mẹ trở về bình an , yên tâm đi." Sói con số hai nói.
Lãnh Dạ bén nhạy nhìn lướt qua sói con thứ hai, đây không phải là phong cách làm việc của sói con số hai!
"Lão nhị, anh thế nào lại làm như vậy? Mẹ là người thân duy nhất của chúng ta, tại sao anh có thể tùy tiện đem mẹ giao cho người khác như thế? Em phản đối!" Tiểu gạo nếp kiên quyết tỏ rõ lập trường của mình.
"Lão nhị, anh cũng phản đối, hiện tại mẹ đang hôn mê, người này vạn nhất giở trò xấu, tương lai chúng ta còn mặt mũi nào mà đi gặp cha, không bảo vệ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/lang-vuong-tong-giam-doc-vo-yeu-duoc-cung-ma-hoang/1747959/chuong-181.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.