Ngô ——
Bạch tuyết Bị Lãnh Dạ xoa nắm kích thích, không khỏi rên lên một tiếng, không biết từ lúc nào lòng của cô lại vì Lãnh Dạ mà giao động, cũng không biết từ lúc nào thân thể của cô cũng vì anh mà chấp nhận ?
Nhìn người đàn ông đè lên mình, cô cảm thấy anh là người làm cô lưu luyến, làm cho cô yêu thích, như vậy cô càng muốn được anh yêu, nhưng người đàn ông này có thể hay không sẽ thích người ngu ngốc như cô? Cái gì cũng không có? Trừ gương mặt này ra, thì anh còn có thể thích gì ở cô đây?
Nghĩ tới đây, trong mắt Bạch Tuyết lộ ra hốt hoảng cùng luống cuống, cái miệng nhỏ nhắn giống như hoa hồng bắt đầu nở rộ, tựa như muốn cầu xin sự yêu mến. . . . . .
"Em mà dám phân tâm, tôi sẽ lại trừng phạt em?" Lãnh Dạ nói nhỏ. Bạch Tuyết liền cuống quít thu hồi cái nhìn chăm chú vào Lãnh Dạ, người đàn ông này luôn làm cô nhìn đến thất thần. Mới vừa rồi thật mất thể diện, cứ nhìn chằm chằm vào người ta, như muốn chảy nước miếng, lại còn muốn có được sự yêu mến! Bạch Tuyết cảm thấy vô cùng xấu hổ.
Ai ngờ Lãnh Dạ vừa nói cánh tay vốn không an phận kia một đường sờ xuống phía dưới, làm thân thể Bạch Tuyết không khỏi uốn éo, có lẽ là phản ứng tự nhiên, cũng có lẽ là động tình? Bất kể là loại nào cũng hung hăng kích thích Lãnh Dạ, hắn liền thở hổn hển, động tác bắt đầu trở nên hung mãnh, quần áo trên người Bạch
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/lang-vuong-tong-giam-doc-vo-yeu-duoc-cung-ma-hoang/1748180/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.