Thật ra thì, Bạch Tuyết không thích nhất chính là mùi thuốc là , nhưng tại sao mùi của Lãnh Dạ lại dễ chịu như vậy, cảm thấy có chút mê mẩn mà hôn say đắm, hai tay còn bắt đầu càn rỡ quàng ra sau cổ Lãnh Dạ, để cho mình có thể dựa vào gần hơn, cô hôn càng ngày càng mãnh liệt, tựa hồ không thể dừng lại khát vọng này, và còn học theo cách của Lãnh Dạ, cô liền dùng lưỡi cạy khai hàm răng của anh ra, dĩ nhiên cũng không cần phải cạy bởi Lãnh Dạ đã mong đợi giờ khắc này từ lâu.
Giờ phút này, cô mới phát hiện, thì ra hôn lại tốt như vậy, khó trách lúc xem ti vi, đều có một vài cảnh nam nữ ôm hôn.
Có lúc, đi ở trên đường phố, cũng từng thấy một vài nam nữ như vậy, lúc ấy cô còn cảm thấy rất chán ghét, không nghĩ tới mình cũng có một ngày như thế, hơn nữa so với mình tưởng tượng còn sớm hơn . Cô vốn đã có kế hoạch sau khi học xong, sẽ tìm một công việc tốt, mình có thể không cần dựa vào kinh tế của gia đình mà sống, sau đó thì chuyển đi... Bởi cô không muốn cùng mẹ kế sinh hoạt chung một chỗ, cô muốn tự mình nuôi sống bản thân, tự mình tự lực cánh sinh.
Chờ sau này khi có tiền, rồi thì mới bắt đầu đi tìm kiếm người mẹ thất lạc nhiều năm, cô đã lớn lên, và cô tin tưởng mẹ nhất định vẫn còn sống, hơn nữa ở một nơi nào đó đau khổ, suy nghĩ đến cô, và chờ cô đi tìm.
Từ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/lang-vuong-tong-giam-doc-vo-yeu-duoc-cung-ma-hoang/1748217/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.